Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 307: Uy Hiếp 2

Suy cho cùng thì thêm một kẻ thù sẽ thêm một trở ngại trên con đường đi đến thành công của cô ta.



Nhưng nếu Lạc Tĩnh Nghiên có hệ thống giống như cô ta, vậy thì họ chính là đối thủ, cô ta chắc chắn sẽ không khách khí với đối phương.



Lập tức cô ta triệu hồi hệ thống kết nối với mình.



[Hệ thống, giúp tôi kiểm tra xem trên người cô gái đối diện có hệ thống giống như tôi hay không?]



[Xin lỗi, kí chủ. Tôi chỉ có thể cảm ứng được không gian, không thể cảm ứng được hệ thống. ] Lý Hồng Anh chỉ có thể tự mình nghĩ cách, cô ta suy tư hồi lâu rồi hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: "Em họ, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây, không biết cô đã được hệ thống thông qua không gian trên người nữ chính chưa?"



Lạc Tĩnh Nghiên cau mày: "Hệ thống cái gì? nữ chính cái gì? Không gian cái gì? Lý Hồng Anh, cô đang nói cái gì thế? Thật là không hiểu ra sao cả."



Lý Hồng Anh cần thận quan sát biểu cảm của Lạc Tĩnh Nghiên thì phát hiện hình như cô không he giả vờ, cô ta cười thầm, thật sự Lạc Tĩnh Nghiên không hiểu gì cả.



Chẳng lẽ lúc cô ta tái sinh thì ông trời không cho cô ta thứ gì cả, thậm chí đến nội dung trong sách cô ta cũng không biết sao?



Vậy thì quá tốt rồi!



"Em họ, nếu cô đã tái sinh thì tại sao thiên đạo lại không cho cô một cái hệ thống, như vậy cũng bất công quá rồi."



Tham lam là bản chất của con người, khi Lạc Tĩnh Nghiên biết mình bị đối xử bất công thì chắc chắn sẽ vô thức phản kháng.



Nhưng Lạc Tĩnh Nghiên lại ném cho cô ta một ánh mắt giống như nhìn kẻ điên rồi chỉ vào đầu cô ta nói: "Lý Hồng Anh, chỗ này của cô không bình thường à?"



Lý Hồng Anh cảm thấy Lạc Tĩnh Nghiên ở trước mặt cô ta giống như dân địa phương ở niên đại này, không biết gì về chuyện tương lai.



Xem ra, có vẻ như cô ta tình cờ được phân đến đây.



Nhưng mà Lạc Tĩnh Nghiên là người đưa cô ta đến đây sao?



"Em họ, có chuyện này tôi muốn cảm ơn cô, trước khi tôi xuống quê của Đại đội Đào Hoa, sau này tôi kết hôn với Đại đội Thắng Lợi, cảm ơn cô đã báo báo để tôi đến được vùng quê này, để chị em họ chúng ta có thể đoàn tụ với nhau. Nhưng tại sao cô vẫn không đến tìm tôi?”



Lạc Tĩnh Nghiên thầm thở dài vì chỉ số IQ của Lý Hồng Anh đã được cải thiện, cô ta đang muốn kiểm tra xem có phải cô đã báo cáo cô ta ở đây không. "Lý Hồng Anh, cô nghĩ tôi muốn gặp cô thế sao, đưa cô đến đây để chuốc lấy ấm ức à? Nghe cô nói vậy, chắc là cô đã bị người ta báo cáo xuống vùng quê này rồi."



Lạc Tĩnh Nghiên còn đang thắc mắc tại sao cái thứ này lại đến đây.



"Em họ, ba mẹ của tôi đều bị bắt đến đây, bây giờ tôi cũng không còn người thân nào khác. Tôi biết trước đây tôi đã nhiều lần làm sai với cô, bây giờ ở đây tôi xin cô tha thứ, khi đó tôi không nên làm chuyện ngu ngốc như vậy, tôi không nên ở cùng tên cặn bã như Triệu Văn Tùng. Nhưng mà nếu không có tôi thì cô cũng không thể biết anh ta là một tên cặn bã, lĩnh Nghiên, sau này chung ta van co the lam chi em tốt, cô nói xem có được không?"



Lạc Tĩnh Nghiên không hề giấu giếm việc mình ghét cô ta.



"Lý Hồng Anh, cô nghĩ Lạc Tĩnh Nghiên tôi là người mà cô có thể vừa đấm vừa xoa sao? Tôi đã nhìn rõ cô là người như thế nào rồi, muốn làm chị em tốt sao, kiếp sau cũng không thẻ."



Lúc này Lý Hồng Anh muốn lợi dụng Lạc Tĩnh Nghiên để tiếp cận Trang Phi Phi. Cho nên cô ta muốn lấy lòng Lạc Tĩnh Nghiên.



"Tĩnh Nghiên, tôi phải làm thế nào thì cô mới tha thứ cho tôi, thật sự tôi đã biết sai rồi, cô hãy tha thứ cho tôi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận