Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1045: Buộc Phải Chia Tay 2

Lạc Tĩnh Nghiên đứng dậy, đi tới trước mặt anh, cong môi nói với anh: "Không sao đâu, anh có thể đi trước. Em rất hài lòng khi có thể cùng anh đi đến điểm này. Nhiệm vụ và trách nhiệm của anh là bảo vệ, trên người còn có quân lệnh, nhớ kỹ, ra chiến trường nhất định phải cần thận, em ở chỗ này chờ anh trở về."



"Vợ ơi."



Trong giọng nói của anh có cảm giác tội lỗi sâu sắc, anh rất có lỗi với vợ mình.



Lạc Tĩnh Nghiên an ủi anh: "Em không sao, quan trọng nhất là anh, anh nhất định phải cẩn thận, bình an trở về."



"Vợ, đợi anhl”



"Ứm."



Không chút do dự nữa, anh quay người và rời khỏi phòng để tham gia cùng những người lính khác.



Sau khi rời đi, Lạc Tĩnh Nghiên vẫn không nhịn được, hốc mắt đau nhức, nước mắt chảy ra khẽ dùng tay lau đi.



Bà nội Tiết vẫn chưa ngủ, nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, biết cháu trai mình lại đi làm nhiệm vụ, đêm tân hôn lại để vợ của cháu trai một mình canh giữ căn phòng trống thì thật tội cho con bé.



Bà cụ bước vào nhà mới, Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy bà cụ: "Bà nội, sao bà còn chưa ngủ?"



"Vừa rồi ta không ngủ được, nghe thấy lãnh đạo bảo Ngạn Thần đi làm nhiệm vụ, nó đã đi rồi. Trong phòng này chỉ còn lại con. Bà nội ở đây để bầu bạn cùng con."



"Cảm ơn bà nội."



Bà cụ thở dài: "Này, làm vợ quân nhân là vậy đó, không biết khi nào chồng mình sẽ được lãnh đạo phái đi làm nhiệm vụ, cũng không biết về sau sẽ như thế nào.”



"Bà ơi, vì con đã chọn kết hôn với Ngạn Thần nên con đã nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi. Con không có gì phàn nàn. So với chúng ta, họ không chỉ quan tâm đến gia đình mà còn phải đối mặt với sự nguy hiểm của súng và đạn. Họ là những người khó khăn nhát."



Bà nội Tiết ôm Lạc Tĩnh Nghiên vào lòng: "Con ngoan, con rất quan tâm đến đại cục, không những không phan nàn mà còn nói những điều tốt đẹp cho nó."



"Bà nội, con nói thật đấy."



"Được rồi, hôm nay tiểu tử kia không thể ngủ cùng con, nếu con không ghét bà nội, tối nay bà nội có thể ngủ ở đây với con."



"Được rồi, bà nội, may mắn là có bà ở đây cùng với con."



Bà nội Tiết mỉm cười: "Hôm nay bố chồng và mẹ chồng các con rời đi, bọn họ muốn ta cùng bọn họ về kinh, nói hai con là vợ chồng mới cưới, sợ ta ở đây làm phiền các con. Vậy thì một hai tháng nữa hãy để ta ở lại đây. Ta sợ nếu một ngày nào đó Ngạn Thần đi làm nhiệm vụ, chỉ còn lại có con, cho nên ta mới không rời đi.”



Lạc Tĩnh Nghiên trải chăn: "Bà nội, ngủ đi."



"Được."



Sáng sớm hôm sau, ngay sau bữa sáng, Khâu Ái Trân mang theo một miếng thịt nặng khoảng hai đến ba ký.



Bà ấy mỉm cười với Lạc Tĩnh Nghiên, nói: “Tĩnh Nghiên, hôm dì làm chăn bông ở chỗ con ăn cơm xong, dì không ngừng suy nghĩ về tay nghề của con. Ta đặc biệt đi mua thịt Hôm nay chúng ta ăn bánh bao nhé." "Được, dì."



“Ta đi thái thịt."



Không lâu sau, Cảnh Diễm Hồng cũng tới, trên tay bà ấy cầm một túi bột mì, nhìn thấy Khâu Ái Trân đang thái thịt trong bếp, bà ấy mỉm cười: "Thật trùng hợp khi tôi tới đây, cô có thịt, tôi có bột mì, chúng ta hãy làm bánh bao thôi."



Lạc Tĩnh Nghiên nhìn bọn họ, chẳng lẽ hai người đã cố ý thảo luận trước chuyện này sao?



Sau đó lại có thêm hai người chị dâu đến mang theo hành lá, bắp cải, củ cải và trứng gà của nhà mình, hai người chị dâu này cũng là vợ quân nhân đã may chăn cho cô.



Lạc Tĩnh Nghiên có thể đoán được mục đích đến thăm của bốn người chị dâu này, bọn họ chắc chắn đã biết tối qua Tiết Ngạn Thần đi làm nhiệm vụ, sợ cô ở đây một mình nên mới đến đây để đi cùng.





Chuong 1046: Bu6c Phai Chia Tay 3


Chuong 1046: Bu6c Phai Chia Tay 3
Bạn cần đăng nhập để bình luận