Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 314: Nghe Ngóng Tin Tức 2

Chuong 314: Nghe Ngong Tin Tức 2



Lạc Tĩnh Nghiên đặt gùi xuống vị trí gần cô ta, bởi vì đi theo nữ chính thì mới có thể tiếp xúc được với ông trùm chợ đen, mới làm ăn lớn được.



Cô dỡ bỏ tắm vải xanh trùm trên gùi ra để lộ ra gạo và táo, ngoài ra còn có ít quả quýt.



Quýt là thứ trái cây ở miền nam nên cần vận chuyển đường xa, vì thế giá của nó đắt hơn táo nhiều.



Không lâu sau đã có người đến hỏi giá, cô vừa bán vừa quan sát động tĩnh bên phía Trang Phi Phi xem liệu có người nào của chợ đen chủ động đến bắt chuyện với cô ta hay không. Quả nhiên hào quang nữ chính không che đậy được, nửa giờ sau có một người đàn ông trẻ tuổi mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn bước đến trước mặt Trang Phi Phi, họ thì thầm trao đổi vài câu sau đó Trang Phỉ Phỉ đứng lên đi theo người đàn ông đó.



Trong gùi của Lạc Tĩnh Nghiên chỉ còn ít gạo mà lúc này quanh cô không có ai đến mua, cô dứt khoát cất gùi đi không bán hàng nữa rồi đứng dậy và lặng lẽ đi theo Trang Phi Phi.



Người đàn ông dẫn Trang Phi Phỉ vào một con hẻm nhỏ, đó là một con hẻm chật hẹp nên nếu cô tiếp tục đi theo thì dễ dàng bị Trang Phỉ Phỉ phát hiện. Lạc Tĩnh Nghiên từ bỏ ý định đi theo nhưng mà cô vẫn còn pháp bảo.



Cô quan sát can thận xung quanh, đến khi xác định xung quanh không có người thì mới thả Hắc H6 từ không gian ra: "Hắc Hồ, chắc Trang Phi Phỉ đang bàn chuyện làm ăn với ông trùm chợ đen, em đi theo cô ta nghe lén nội dung cuộc trò chuyện của cô ta với ông trùm chợ đen.”



"Dạ, chủ nhân."



Hắc Hỗ gật cái đầu nhỏ. Ở đây có mèo nhà cũng có mèo hoang nên hầu hết mọi người sẽ không chú ý đến sự tồn tại của chúng. Hắc H6 lặng lẽ đi theo Trang Phi Phi và người đàn ông đó, nó thấy họ bước vào một cánh cổng màu đen rồi lập tức đóng cửa lại. Bên dưới cánh cửa có một khe hở cao khoảng mười centimet, vì cơ thể của nó mềm mại nên rất dễ dàng chui qua khe hở đó.



Bên trong có một cái sân không lớn lắm nhưng ngôi nhà bên trong thì rất lớn, ngồi trên chiếc ghé đặt ở giữa căn phòng lớn nhất là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn màu đen. Dáng người của ông ta cao to và khuôn mặt có phần nham hiểm, Trang Phỉ Phỉ hóa trang thành bà lão đang đứng đối diện ông ta và cùng ông ta bàn chuyện làm ăn.



Người đàn ông này là ông trùm của chợ đen, ông ta tên là Trần Bưu, người ta đặt biệt hiệu cho ông ta là Lão Bưu.



Hắc Hỗ đi dọc theo chân tường rồi ngồi xổm bên ngoài ngôi nhà, nó venh tai mèo lên lắng nghe động tĩnh ở bên trong phòng.



Trang Phỉ Phỉ nói với Trần Bưu: "Tôi không chỉ có gạo và thịt lợn mà còn có rất nhiều hàng hóa khan hiếm khác nữa, tôi thu được chúng qua các cửa ngõ đặc biệt. Ví dụ như sữa bột rất khó mua ở hợp tác xã cung tiêu, socola chỉ có thể mua được ở những cửa hàng kiều hối, còn có năm mươi chiếc đồng hồ đeo tay, không biết Lão Bưu có quan tâm không.”



Nghe vậy Lão Bưu đứng bật dậy khỏi ghế, ông ta dùng ánh mắt hứng thú nhìn Trang Phi Phi.



Hiển nhiên ông ta rất quan tâm đến vụ làm ăn này.



"Chúng ta bàn về giá cả đi." "Sữa bột tám tệ một cân, socola năm tệ một cân, đồng hồ giá một trăm hai mươi tệ một chiếc."



Lão Bưu nghĩ ngợi lúc lâu rồi nói: "Có bao nhiêu sữa bột? Bao nhiêu socola? Có thể bán thêm đồng hồ cho tôi không?"



Trang Phỉ Phi nói: "Một trăm cân sữa bột, một trăm cân socola, nếu Lão Bưu muốn lấy thêm đồng hồ thì cũng được, tôi đưa ông một trăm chiếc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận