Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 166: Bán Hàng 1

Chuong 166: Ban Hang 1



"Nhưng mình không thích anh ta, trước kia anh ta đối tốt với Đỗ Nghệ Nam, ai biết lòng anh ta thế nào, chỉ là anh ta cứ quấy ray, thật phiền phức."



"Anh ta là một tên sắc quỷ, cũng chẳng thật sự thích Đỗ Nghệ Nam. Đoán chừng đã chán ghét Đỗ Nghệ Nam, muốn đổi mục tiêu mới."



"Tĩnh Nghiên, mình thấy anh ta rất đáng ghét, nhưng anh ta cứ bám lấy mình, ra cờ xanh với mình, mình thật sự muốn báo cảnh sát, có điều cảnh sát sẽ quản chuyện này chứ?"



Lạc Tĩnh Nghiên mỉm cười, sau đó ghé vào tai cô ấy kể chuyện nhìn thấy trên núi ngày hôm đó



"Nếu sau này anh ta cứ bám lấy cậu, cậu nói thấy anh ta và Đỗ Nghệ Nam quan hệ không chính đáng trên núi, dọa anh ta sẽ nói ra chuyện này, nếu anh ta chột dạ, chắc sẽ không dám nữa."



"Được, Tĩnh Nghiên, mình nghe cậu, cứ làm vậy đi."



Giang Mãn Nguyệt nhìn Lạc Tĩnh Nghiên đang đan len, len có màu nâu nhạt, rõ ràng là dành cho nam.



"Tĩnh Nghiên, để mình giúp cậu đan len nhé. Có phải cậu đang đan áo len cho em trai cậu không?"



"À, mình đang làm cái này cho bạn trai, cái ở dưới là cho em trai của mình." Cô còn muốn mua thêm một ít len sợi để đan cho ba mẹ mỗi người một chiếc.



Còn về phần mình, cô có thể làm cuối cùng cũng được.



Ở bên trong không gian của cô có áo trong giữ ấm, dù sao cũng mặc ở bên trong nên cũng không có ai nhìn ra được.



"Tĩnh Nghiên, cậu đối xử với bạn trai tốt thật đấy nhưng mà bạn trai cậu cũng đối xử với cậu không tệ."



"Hâm mộ sao, nếu hâm mộ thì cậu cũng tìm một người đi."



Giang Mãn Nguyệt lắc đầu: "Mình đâu có may mắn như cậu, còn chưa tìm được người thích hợp." Cả một buổi sáng Lạc Tĩnh Nghiên đều ngồi ở trong phòng đan len cùng Giang Mãn Nguyệt. Buổi trưa cô làm mì sợi giữ Giang Mãn Nguyệt ở lại cùng nhau dùng bữa.



Thời gian nghỉ trưa cô đi vào trong không gian dựng rào cho mắy con gà con sắp nở.



Lúc làm hàng rào, đầu tiên cô phải đánh dấu kích thước của chuồng gà trên khu đất trống trước, sau đó đào một rãnh đất nhỏ xung quanh chuồng gà, dùng một đầu gậy gỗ chôn vào rãnh đất nhỏ đó để làm hàng rào. Sau khi chôn gậy gỗ xong cô còn cột dây thừng vào gậy gỗ để gia có.



Cô dự định làm một chuồng gà khoảng ba mươi mét vuông, làm chưa được một phần ba thì cô dừng tay, để khi nào có thời gian thì cô sẽ làm nốt phần còn lại.



Đã vài ngày không đi lên thị trần, cô đang tính ngày mai lại đi lên đó một chuyến.



Sau khi tới thị trần, cô vẫn đi tới chợ đen trước để xem xét tình hình, lần này còn tệ hơn, vốn dĩ ban đầu chợ đen chỉ còn lại một mảnh đất trống nhưng có lẽ nơi này đã bị kiểm tra nên đã dọn đi.



Cũng có thể đang tạm thời đóng cửa, chờ một thời gian lại mở.



Cô còn nhớ rõ sau khi nữ chính tới thì không bao lâu sau sẽ đến chợ đen bán đồ, chắc hẳn việc chợ đen mở cửa buôn bán lại lần nữa cũng có liên quan tới hào quang mạnh mẽ của nữ chính. Cô vẫn nên đi tới khu tập thể thì hơn.



Lần trước bác gái Lý muốn mua gạo, quýt và hạch đào cho nên lần này cô cũng mang cho bà ấy một Ít.



Cô đi đến gần khu tập thể nhà máy thực phẩm sau đó đi vào trong không gian để ngụy trang, chuẩn bị những hàng hoá muốn bán cho vào trong sọt rồi khiêng sọt ra khỏi không gian sau đó mới bước vào khu tập thể nhà máy thực phẩm.



Vừa mới đi vào đã có một người phụ nữ ngăn cô lại: "Ui cha chàng trai, cháu đã tới rồi. Lần trước muốn mua đồ của cháu nhưng tiếc là cháu lại bán hết rồi, lần này cháu còn gạo không?" "Có ạ."



"Có táo không?”



"Đều có hết, bác gái muốn mua bao nhiêu?”



"Cho bác 2,5kg gạo, 1,5kg táo."



"Vâng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận