Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 627: Phương Pháp Có Định 3

Tiết Ngạn Thần cảm thấy thật buồn cười, sau đó gật đầu: "Nếu đánh người có thể làm cho em vui vẻ thì anh có thể cho em đánh thỏa thích!"



"Được, sau khi ăn xong em sẽ xử lý anh."



"Được, cứ xử lý đi, càng tàn nhẫn càng tốt."



Vốn Lạc Tĩnh Nghiên muốn nấu cháo, nhưng xét thấy anh vừa mới đến, lên xe ăn sủi cảo xuống xe ăn mì*. Hành lá trong sân đã mọc rất lớn, vì vậy cô lấy một nắm rồi đổi thành món mì trứng rắc hành lá thái nhỏ. *Đây là một phong tục của người Trung Quốc, ý nói bữa trước khi đi xa thì sẽ ăn sủi cảo, còn bữa đầu tiên khi đi xa trở về thì ăn mì.



Tiết Ngạn Thần ăn rất nhiều, cô đưa cho Tiết Ngạn Thần bốn quả trứng luộc, mình chỉ cần một quả và hai quả cho Lạc Trường Thiên.



Trong bữa ăn, cô hỏi Tiết Ngạn Thần: "Lần này anh tới khi nào thì sẽ đi?"



"Sáng sớm ngày kia."



"tò"



Tiết Ngạn Thần ngừng ăn mì, ngước mắt lên nhìn cô: "Hay là anh xin nghỉ thêm vài ngày nữa rồi về sau."



Lạc Tĩnh Nghiên hiểu ý của anh, hai má cô đỏ bừng: "Ai muốn anh xin nghỉ chứ?”



"Tự anh muốn xin." Anh cười CƯỜi.



"Triệu Quân di cùng anh à?”



"Ừ, đi cùng nhưng cậu ấy không đến đây. Cậu ấy đã mở một nhà trọ trong huyện, đêm nay ở lại đó."



Lạc Tinh Nghiên lập tức nghĩ đến Tần Trân Trân: "Chắc là Triệu Quân đặc biệt đến gặp Trân Trân."



"Ừ, có lẽ vậy. Nói không chừng bây giờ hai người bọn họ đang ở bên nhau."



Huyện thành



Triệu Quân đến đây không được bao lâu đã lập tức mang theo quà đến nhà họ Tần tìm Tần Trân Trân. Lúc này anh ấy đã dỗ được người đến rạp chiếu phim rồi.



Hai người ngồi cạnh nhau, đang xem phim, bàn tay Triệu Quân duỗi ra từng chút một, cuối cùng chạm vào bàn tay nhỏ bé của Tần Trân Trân, nắm trọn tay cô ấy trong lòng bàn tay mình.



Anh ấy hỏi Tần Trân Trân bằng giọng mà chỉ hai người họ mới có thể nghe thấy: "Đồng chí Tần Trân Trân, chúng ta làm đối tượng, được không?”



Tần Trân Trân quay đầu nhìn anh ấy, sau đó lại quay đầu nhìn phim gật nhẹ một cái.



Triệu Quân biết cô ấy đã đồng ý, đột nhiên trở nên kích động và nắm tay cô ấy chặt hơn: "Đồng chí Tần Trân Trân, cảm ơn em đã chấp nhận anh làm lính, sau này em sẽ là lãnh đạo của anh, anh sẽ tuân theo bất kỳ mệnh lệnh nào của em."



Đại đội Thắng Lợi



Sau khi Tiết Ngạn Thần, Lạc Tĩnh Nghiên và Lạc Trường Thiên ăn xong, Lạc Tĩnh Nghiên Lạc Trường Thiên về phòng trước, cô và Tiết Ngạn Thần dọn dẹp bát đũa. Lạc Trường Thiên không còn nhỏ, cậu hiểu rất nhiều chuyện, biết ý chị gái có ý gì, cậu rất thức thời cho nên vẫn luôn ở trong phòng mình, không ra ngoài quấy ray chị gái và anh re ở cùng nhau.



Sau khi dọn dẹp xon, bọn họ cùng nhau trở về phòng của Lạc Tĩnh Nghiên.



Bởi vì không có Lạc Trường Thiên quấy ray,Tiet Ngạn Thần ngồi lên giường Kang, ôm lấy Lạc Tĩnh Nghiên, để cô ngồi trên đùi mình, đôi tay mạnh mẽ vòng qua eo cô, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.



Căn phòng dần dân nóng lên, hai người môi lưỡi quấn lấy nhau một lúc lâu. Lạc Tĩnh Nghiên phát hiện hơi thở của anh dần trở nên nặng nề hơn, bắt đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở: "Hôm nay anh ngủ với Tiểu Thiên."



"Anh biết. Trước khi kết hôn anh sẽ giữ đúng mực." Anh vẻ mặt rất buồn bã, một tay vươn ra, dùng ngón tay giữ chiếc cằm thanh tú của cô, đầu ngón tay xoa lên làn da mềm mại như tơ lụa của cô một lúc, ánh mắt dán chặt vào đôi môi do mọng của cô, anh không khỏi muốn nếm thử hết lần này đến lần khác: "Hôn thêm một chút nữa."



Vì thế anh lại hôn lên môi cô, như thể hôn thế nào cũng đủ.



Nhiệt độ trong phòng tiếp tục tăng...



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận