Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 986: Phát Hiện Bất Thường 2

Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết nghe thấy tiếng động nên đồng thời quay đầu lại nhìn thì phát hiện người phụ nữ đó bị thương nhưng vẫn còn ngoái đầu lại nhìn họ.



Nhưng họ cũng không chú ý vì cho rằng người phụ nữ đó đang sợ bị mắt mặt mà thôi.



Buổi trưa Triệu Quân quay về ký túc xá lại phát hiện cửa ký túc xá của Tiết Ngạn Thần bị khóa.



"Chắc chắn là anh ấy đi ra ngoài tìm vợ với bà nội anh ấy rồi, ôi, nhìn tốt thật đấy, mỗi ngày anh ấy không cần huấn luyện mà lại còn có vợ và bà nội đồng hành cùng nữa. Khi nào thì mình mới có thể đưa Trân Trân đến đây sống cùng mình nhỉ?"



Anh ấy than vắn thở dài rồi quay về ký túc xá của mình để nghỉ ngơi.



Thời tiết bên ngoài thật đẹp, nắng rất ấm áp, Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết đang đi trên đường thì đột nhiên Lạc Tĩnh Nghiên cảm thấy bát an.



Cô nghĩ ngợi hồi lâu rồi thầm nghĩ chẳng lẽ là do hôm nay cô không nhìn thấy Tiết Ngạn Thần nên mới thế, chắc chắn anh có chuyện rồi, mình không phải là trẻ con nữa nên cũng không thể bắt anh ở đây với mình mãi được.



Trong phòng thẩm vắn.



Trương Minh và Trần Kinh không còn hành hạ Tiết Ngạn Thần bằng những lời lẽ nhục mạ thể xác và tinh thần nữa, bọn họ đã rời khỏi phòng thẳm vấn nhưng cửa ra vào và cửa số của phòng thảm vấn để bị đóng chặt, bên trong phòng tối đen như mực vì không có tia sáng nào có thể chiếu xuyên qua.



Trần Kinh cười nói: "Anh ta bị trói chặt không thể động đậy mà bên trong lại tối đen như thế, cho dù tinh thần của anh ta có mạnh mẽ đến đâu thì chắc chắn cũng không thể chịu nỗi."



Trương Minh cười nham hiểm: "Hừ, cái này gọi là tra tấn tinh thần, chúng ta chỉ cần chờ anh ta sụp đỗ thôi."



Nhưng còn chưa được nửa ngày thì anh ta đã thấy ngứa ngáy, nếu không đích thân hành hạ Tiết Ngạn Thần thì anh ta lại cảm thấy bức bối khó chịu. Thế là anh ta bước vào phòng thẳm vắn, trong tay anh ta còn có một chiếc đèn pin sáng chói...



Cùng với mặt trời mọc từ đông sang tây thì ngày của người bình thường trôi qua rất nhanh, còn đối với Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên thì lại hơi dài.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Cả ngày nay Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết không nhìn thấy Tiết Ngạn Thân, bà nội Tiết cau mày nói: "Rốt cuộc thằng nhóc này đang làm cái gì thế nhỉ? Cả ngày không thấy ra ngoài."



"Nếu ngày mai vẫn không thấy anh ấy ra ngoài thì chúng ta đi hỏi xem anh ấy đang làm gì trong đó."



"Bà đoán là không có chuyện lớn gì đâu, từ lúc các cháu nộp tài liệu đến giờ cũng ba bốn ngày rồi, họ nói năm ngày sẽ có kết quả nên chắc không phải do chuyện này đâu."



"Thế nên chúng ta mới đi hỏi thêm, cháu muốn biết kết quả càng sớm càng tốt."



Lạc Tĩnh Nghiên nói.



Bà nội Tiết vỗ vào mu bàn tay cô rồi cười nói: "Được."



Gần tối Triệu Quân lại quay về ký túc xá và lại đi tìm Tiết Ngạn Thần nhưng cửa phòng của Tiết Ngạn Thần vẫn khóa chặt, anh ấy có đẩy cũng không day ra được, có gõ cửa và kêu cũng không có ai trả lời.



"Anh ấy đi ra ngoài còn chưa quay lại nữa sao?”



Anh ấy cười nói: "Thật sự vợ chồng này dính như sam vậy."



Lần này anh ấy cũng không chú ý rồi lại quay về phòng ký túc xá của mình.



Buổi tối Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết quay về nhà khách, giữa đêm khuya đột nhiên Lạc Tĩnh Nghiên giật mình thức giác, cô muốn đi nhà xí.



Mặc dù bà nội Tiết đã ngủ rồi nhưng cô cũng không dám vào không gian để giải quyết, cô sợ bà nội tiết chỉ chợp mắt giống lúc trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận