Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 930: Làm Thuyết Khách 1

"Chị ơi, chị bao nhiêu tuổi còn học võ thuật? Tôi năm nay năm mươi lăm tuổi, chị xem hiện tại học có kịp không thế?"



"Chị à, nếu mỗi ngày chị đều biểu diễn, tôi nhất định ngày nào cũng đến ủng hộ nha".



Do đó, bà nội Tiết rất nhanh liền trở nên thân thiết với những bà cụ trong thôn, bà cụ biểu diễn võ thuật cũng chỉ là rèn luyện thân thể, bà nội Tiết sợ đám người già này sẽ bị đau lưng đau eo, nên chỉ cho họ đứng xem, không cho học theo, các bà cụ như thể mới tìm được niềm vui mới, chỉ xem thôi cũng cảm thấy thật thú vị. Bát giác, thời gian một tháng đã qua đi, Tiết Ngạn Thần và chiến hữu đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về quân khu.



Khi vừa về đến nơi, còn chưa kịp nghỉ ngơi đã đi tìm đoàn trưởng Khương.



"Đoàn trưởng, liên quan đến báo cáo kết hôn của tôi, khi rời đi ông có nói đợi tôi trở về sẽ trả lời, bây giờ chắc hẳn có kết quả rồi chứ ạ?"



Lại đến lượt đoàn trưởng Khương cau mày và thở dài.



"Ngạn Thần, trường hợp của cậu quá đặc biệt, bên trên vẫn chưa đưa ra kết quả. Vừa làm nhiệm vụ xong, cậu về ký túc nghỉ ngơi cho tốt trước đã, đừng nóng vội. Cậu yên tâm, đợi có kết quả rồi tôi nhất định lập tức thông báo cho cậu”.



Làm sao Tiết Ngạn Thần không nôn nóng cho được, anh đã đợi hẳn 1 tháng, trong 1 tháng này ngày nào anh cũng suy nghĩ đến việc này.



Bát ke báo cáo có thể thông qua hay không, anh chỉ cần một đáp án chính là có thể cùng Lạc Tĩnh Nghiên kết hôn.



"Đoàn trưởng, ông nói thật với tôi đi, có phải là cấp trên không đồng ý. Vì bọn họ không đồng ý nên ông mới dùng lý do này để trả lời lấy lệ không".



"Ngạn Thần, cậu nghe tôi nói".



"Nếu mà bọn họ không đồng ý thỉnh cầu của tôi, vậy hãy để tôi rời di đi”.



"Ngạn Thần, cậu, cậu đừng kích động". ông ấy chỉ vào sofa trong phòng làm việc của mình nói: "Nào, ngồi xuống, chúng ta từ từ nói chuyện. Việc này của cậu tương đối khó khan, cậu cũng biết quy định của tổ chức, chúng ta bắt buộc phải phục tùng mà”.



Tiết Ngạn Thần không ngồi xuống: "Vậy thì để tôi đi đi."



"Không được! sao cậu có thể nói ra lời đó” Đoàn trưởng Khương sắc mặt thay đổi nghiêm túc nói: "Đừng nói tôi không đồng ý, cấp trên cũng nhất định không đồng ý".



"Tuy là tôi không có quyền để bắt các ông phê chuẩn báo cáo kết hôn của mình, nhưng tôi có quyền xin rút lui từ bỏ sự nghiệp chứ".



Đoàn trưởng Khương tận tình khuyên bảo "Ngạn Thần à, cậu nhất định phải suy nghĩ cho kỹ, không thể vì tình cảm nam nữ nhất thời mà từ bỏ tiền đồ và sự nghiệp lâu dài của bản thân”.



"Đoàn trưởng, tôi đã nói trước với ông, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, ông không cần khuyên tôi".



Anh cởi mũ của mình đặt lên bàn làm việc của đoàn trưởng Khương, xoay người chuẩn bị rời đi.



Đoàn trưởng Khương tức giận vỗ tay lên bàn "Cho dù cậu bỏ mũ lại đây, tôi cũng sẽ không phê chuẩn cậu rời đi". "Ông không phê chuẩn tôi cũng sẽ không tham gia huấn luyện nữa”.



"Thế thì cậu ở yên trong ký túc bình tĩnh lại đi, tôi cho cậu thời gian bảy ngày để suy nghĩ cho kỹ càng, tránh cho cậu rời đi rồi lại hối hận".



"Bảy ngày sau, nếu tôi vẫn kiên quyết thì ông nhất định phải de tôi rời đi”.



"Tôi" Ông ta vốn dĩ muốn nói "để nói sau đi". Ông vốn muốn dùng cách này để trì hoãn thêm nhưng lại sợ sẽ chọc giận Tiết Ngạn Thân, đành gật đầu đồng ý "Được rồi, tôi đồng ý với cậu".



Lữ đoàn Chiến Thắng



Lạc Tĩnh Nghiên tay vuốt ve con mèo trong lòng, nhịn không được mà nghĩ đến một chuyện.



Tiết Ngạn Thần đã rời đi và trở lại quân đội hơn một tháng rồi, thời gian dài như thế, cô đều không nhận được tin tức báo cáo kết hôn của bọn họ được thông qua, nhịn không được bắt đầu lo lắng.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận