Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 613: Lên Kế Hoạch Trước 2

Cả Lạc Tĩnh Nghiên và đại đội trưởng đều không phát ra âm thanh quấy ray ông ta, cho đến khi ông ta cần thận liếm sạch cái bát.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Chú Tửu, không ngờ chú lại thích uống giắm như vậy. Chắc là giắm của tôi u ra tương đối ngon. Có phải còn ngon hơn cả rượu không?”



Chú Lý Tửu trả lại bát cho đại đội trưởng, trông vẫn có chút không phục lắm.



"Không tệ, xem ra tôi đã đánh giá thấp cô gái này. Dù sao cô ủ ra được không phải giấm, mà là rượu." Đại đội trưởng nói: "Chú Tửu đã uống hết rượu trong bát, điều đó chứng tỏ rượu này rất ngon."



Chú Lý Tửu gật đầu, dáng vẻ vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng như cũ: "Cũng tạm được, không ngờ thanh niên trí thức nhỏ này lại có chút tài năng.”



Đại đội trưởng nghe vậy cảm thấy có thể được ông ta khen ngợi chính là làm rất tốt. Điều này cho thấy ông ta đã khẳng định Lạc Tĩnh Nghiên nhưng vẫn còn xấu ho không thừa nhận người khác làm tốt hơn ông ta.



Đại đội trưởng giữ thể diện cho ông ta nên cũng không vạch trần ông ta. Lạc Tĩnh Nghiêm cũng không nói gì.



Đại đội trưởng đóng nắp thùng rượu lại Nếu thử nghiệm đã thành công, thì ông ấy phải chuẩn bị nộp đơn lên công xã để xin thành lập kinh tế tập thể. Tắt nhiên muốn lãnh đạo đồng ý thì không chỉ phải sử dụng mồm mép mà còn phải mang đồ qua, để cho lãnh đạo thực sự có thể nhìn thấy sản phẩm tốt thế nào. Như vậy sẽ dễ dàng được lãnh đạo phê chuẩn hơn.



Sau khi ba người bọn họ rời khỏi phường rượu, chú Lý Tửu lặng lẽ đi theo phía sau Lạc Tĩnh Nghiên. Lạc Tĩnh Nghiên thấy mình đang bị một ông già xấu xa đi theo nên đã dừng lại.



"Chú Lý Tửu, chú cứ lén lút đi sau lưng tôi, nếu bị người khác nhìn thấy e rằng sẽ bị hiểu lầm." Lúc này chú Lý Tửu mới thoải mái hào phóng đứng ra, Lạc Tĩnh Nghiên liếc mắt nhìn ông ta: "Chú có chuyện gì sao?”



Đầu tiên chú Lý Tửu sững sờ một lát, sau đó do dự một lúc lâu mới lên tiếng: "Tôi muốn biết, công thức ủ rượu của cô và của tôi có gì khác nhau, tại sao rượu cô ủ lại ngon hơn rượu của tôi?" Thật ra là ngon hơn nhiều.



Lạc Tĩnh Nghiên lắc đầu: "Chú Tửu, công thức của cháu là tổ tiên để lại, có lẽ là chú cũng biết quy tắc của ngành nghề này, làm sao có thể tùy tiện nói công thức của tổ tiên mình cho người khác biết được? Như vậy không phải là đập đỗ bát cơm của mình sao?"



Chú Lý gật đầu: "Tôi biết, tôi biết."



Nhưng ông ta rất thích nghiên cứu rượu, ông ta vẫn muốn biết bí mật, Lạc Tinh Nghiên không nói cho ông ta biết thì ông ta sẽ tìm đổi cách khác.



"Thanh niên trí thức Lạc. Vốn dĩ thầy ủ rượu trước kia của đại đội chúng ra vẫn luôn là tôi. Mặc dù bây giờ tôi đã già và cũng đã nghỉ hưu từ lâu, nhưng trong nghề làm rượu tôi vẫn giỏi hơn so với những người trẻ tuổi. Vì vậy, tôi muốn đợi đến khi đại đội của chúng ta nộp đơn xin thành lập kinh tế tập thể thì tôi sẽ tham gia, tôi vẫn muốn đóng góp cho phường rượu. Đến lúc đó tôi sẽ hỗ trợ cô, thế nào?"



Lạc Tĩnh Nghiêm mỉm cười, hiếm khi thấy lão già cứng rắn cúi đầu với cô.



"Được thôi. Chú Tửu, chú là tiền bối, hẳn là tôi có rất nhiều thứ để học hỏi từ chú. Đến lúc đó cháu hy vọng chú có thể hướng dẫn và chỉ dạy thêm cho tôi."



Lời này đã thành công lấy lòng được chú Lý, ông già lại thích được người khác vỗ mông ngựa, thích nghe những lời tốt đẹp.



"Cái này thì dễ thôi. Thanh niên trí thức Lạc có thể yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề gì."



Khi đó, ông ta sẽ nhận Lạc Tĩnh Nghiên làm thầy. Ha ha với kỹ năng xảo quyệt túc trí đã đa mưu của mình, ông ta sẽ lừa gạt để học được kỹ thuật ủ rượu.





Chuong 614: Len Ke Hoach Trudc 3


Chuong 614: Len Ke Hoach Trudc 3
Bạn cần đăng nhập để bình luận