Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 303: Đính Ước 2

"Chú dì bây giờ thế nào, có ổn không.”



"Vẫn on, thường ngày em vẫn đi qua thăm hỏi bọn họ."



"Sau này chúng ta cùng chăm sóc bọn họ.”



"Vẫn phải chờ người con rễ này gặp mặt ba mẹ vợ tương lai rồi nói sau.”



"Được."



Hai người thương lượng xong "chuyện chung thân đại sự” thì suy xét tới đồ ăn hôm nay. Lúc này con thỏ kia đang nằm lặng Iang trên đất trước cửa chờ bị thịt.



"Anh Tiết, chúng ta bắt đầu chuẩn bị cơm trưa hôm nay đi." Tiết Ngạn Thần chu môi: "Tĩnh Nghiên, bây giờ chúng ta đã là người yêu rồi, em đừng kêu anh Tiết, anh Tiết nữa, kêu tên anh đi."



Lạc Tĩnh Nghiên thử sửa lại xưng hô: "Ngạn Thần? A Thần?"



"Cái thứ hai đi."



"Được, Tiểu Thần Thần."



"Đó là tên con trai chúng ta.”



"Vậy nếu chúng ta sinh con gái thì sao?”



"Tên Tiểu Nghiên Nghiên đi."



"Bỏ di ai lại đặt tên con như vậy?"



Tiết Ngạn Thần sờ cằm: "Hay là bây giờ chúng ta bắt đầu đặt tên cho con đi, tranh thủ lựa tên nghe hay nhất." "Anh nóng vội quá, mau giết con thỏ đi."



Tiết Ngạn Thần: Đặt tên con với giết thỏ có liên quan gì?



"Được, anh đi giết con thỏ."



Anh cầm con thỏ và dao đi ra ngoài.



Triệt Quân đứng ở cửa ký túc xá nam thèm thuồng ngó qua, lại sợ người ta thấy phiền.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Lạc Tĩnh Nghiên thấy anh ấy bèn nói với Tiết Ngạn Thân: "Anh Tiết, kêu thanh niên trí thức Triệu đi, lần trước sửa nhà người ta cũng giúp mình mà.”



Tuy lần đó Triệu Quân có ở lại ăn cơm nhưng cũng không quá đầy đủ, có vẻ không công bằng lắm.



Tiết Ngạn Thần gọi Triệu Quân Một tiếng, Triệu Quân bèn tới giúp Tiết Ngạn Thần giết con thỏ.



Sau khi ăn xong, Tiết Ngạn Thần không muốn quấy ray Lạc Tĩnh Nghiên nghỉ ngơi nên nán lại một lúc rồi rời đi.



Sau một lúc lâu, Lạc Tĩnh Nghiên mới qua chuồng bò nói cho ba mẹ biết chuyện của cô và Tiết Ngạn Thần.



Hắc Hỗ đi theo cô từ ký túc xá tới chuồng bò. Có Lạc Trường Thiên ở đây, ba Lạc, mẹ Lạc sớm muộn gì cũng biết tới tự tồn tại của Hắc Hỗ, mang nó tới cũng không sao.



Như thường lệ, cô đi ra ngoài chuong bò, lấy ra một túi gạo và một túi bột mì, mười may quả táo và khoảng ba cân thịt heo từ không gian ra xách vào.



Ba Lạc, mẹ Lạc thấy Hắc Hỗ đi theo cô. Mẹ Lạc hỏi: "Đây là mèo con nuôi? Hay là mèo hoang đi theo con tới đây.”



"Mẹ, nó tên là Hắc Hỏ, lúc trước con nhặt ở ngoài ruộng. Con thấy nó đáng yêu lại nghe lời nên để nuôi bên người. Hắc Hỗ không chỉ thông minh, nghe lời còn biết nhận chủ, nhớ đường. Con di đâu nó cũng có thể theo đó."



Mẹ Lạc cũng thích động vật nhỏ: "Mẹ có thể ôm nó một cái không?"



Lạc Tĩnh Nghiên đưa Hắc Hỗ cho mẹ Lạc bế. Hắc H6 ngoan ngoãn nằm trong lòng mẹ Lạc, để mẹ Lạc xoa đầu.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Ba, mẹ, con đã đồng ý làm người yêu của Ngạn Thần. Hôm nay con đã nói tình hình của chúng ta cho anh ây."



"Vậy nó có thái độ gì?" Ba Lạc, mẹ Lạc thấy con gái muốn nói lại thôi bèn mau chóng dò hỏi.



"Nó có để ý chuyện nhà chúng ta không?”



"Anh ấy không để ý, còn nói muốn cùng con chăm sóc ba mẹ."



"Đúng là một đứa trẻ tốt, nhưng người nhà bên kia sẽ đồng ý sao?"



"Con không biết, anh ấy nói người nhà anh ấy rất tốt. Chuyện bên nhà anh ấy, anh ấy sẽ giải quyết on thỏa. Anh ấy còn nói khi nào con muốn kết hôn thì chúng con mới kết hôn."



Ba mẹ Lạc đều cảm thấy hơi mắt mát vì chẳng bao lâu nữa con gái họ phải gả đến nhà người ta rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Ba, mẹ, con biết ba mẹ đang nghĩ gì nên con sẽ không kết hôn sớm đâu, dù sao thì anh ấy cũng nghe lời con, ba mẹ muốn khi nào chúng con kết hôn?"



"Vậy năm nay tiểu tử thối đó mấy tuổi rồi?"



Ba Lạc hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận