Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 909: Day Sớm Tập Thể Dục Buổi Sáng 2

"Cháu dâu, nói ra thì thực sự dài, bà nội nói từ khi bà còn nhỏ nhé. Bà sinh ra trong một gia đình địa chủ, khi còn nhỏ sống thoải mái, chưa từng phải chịu khổ gì, sau này gả cho ông nội của cháu, là một người lính... Giặc ngoại xâm đến, bà tận mắt nhìn thấy bọn chúng đã giết rất nhiều đồng bào của chúng ta, ông nội của cháu cũng bị chúng giết chết trên chiến trường, đứng trước mối thù gia đình và mối hận đất nước, bà từ nhỏ đã từng học được chút võ thuật, sau này còn cùng ông nội của cháu học được kỹ thuật bắn súng, bà đã dẫn dắt rất nhiều phụ nữ cùng nhau đi đánh giặc ngoại xâm...".



Lạc Tĩnh Nghiên lặng lễ nghe, nhưng đang nghe thì không còn tiếng gì nữa, có lẽ là bà lão mệt quá, lại nói nhiều chuyện như vậy, đang nói thì ngủ thiếp đi.



Lạc Tĩnh Nghiên chỉ từng thấy người kể chuyện ru người nghe chuyện ngủ, chưa từng thấy người kể chuyện ru bản thân ngủ bao giờ.



Sau khi cô nhìn thấy gương mặt yên tĩnh hiền hậu khi ngủ say của bà lão Tiết, càng cảm thấy bà lão không chỉ tử tế mà còn rất đáng yêu.



Cô đắp chăn cho bà lão Tiết xong bản thân không rời đi, mà ngủ cùng với bà lão. Sáng sớm hôm sau, bà lão Tiết tỉnh dậy, nhìn thấy cô bé đang ngủ say bên cạnh mình, bà lặng lẽ nhếch khóe môi, không làm phiền cô.



Rất nhanh, Lạc Tĩnh Nghiên cũng mở mắt ra, phát hiện bà lão Tiết đã dậy rồi.



"Bà nội, bà dậy rồi.".



"Bà nội mỗi ngày đều tự thức dậy vào giờ này, sau khi dậy sẽ di công viên tập thể dục. Tĩnh Nghiên, hôm nay con có muốn đi cùng bà nội không 2”.



"Được ạ, bà nội.".



Bà lão Tiết vừa mặc quân áo, xuống giường, bà lão mở cửa phòng, duỗi hai tay ra trước một chút. Chỉ nghe thấy một tiếng động, hình như bà lão đã va vào ai đó rồi.



Vội quay lại nhìn, thì thấy cháu trai của bà lão hai tay đang che ngực đứng ngoài cửa,"Bà nội, bà là muốn khiến Tiết gia chúng ta không có người nối dõi sao?".



Không dừng lại cho đến khi đánh chết anh ta.



Bà nội Tiết liếc mắt nhìn anh: "Đừng giả vờ với bà nữa, cháu vạm vỡ như thế, bom cũng không thể nổ chết cháu, một nắm đắm như thế này của bà có thể đánh chết cháu? Sáng sớm, lén la lén lút làm gì ở ngoài phòng của chúng ta?".



Tiết Ngạn Thần nhìn vào trong một cái, tiếc là chỉ nhìn thấy cánh cửa.



"Cháu đang đợi vợ cháu, không ngờ lại bị bà nội chiếm giữ rồi."



Anh vừa đến gõ cửa phòng của Lạc Tĩnh Nghiên, thấy cửa mở, bên trong không có ai, liền đoán chắc chắn là ở chỗ của bà lão.



Lạc Tĩnh Nghiên mặc quần áo xong đi ra, nhìn thấy Tiết Ngạn Thần ở cửa, nói với anh,"Lát nữa chúng ta cùng bà nội đến công viên tập thể dục nhé.".



"Tất nhiên là được.".



Họ đánh răng rửa mặt xong, ba người cùng nhau đi đến công viên.



Bà lão tràn đầy năng lượng, trải qua chuyện ngày hôm qua, hôm nay bà lão vẫn như thường ngày, như thể không he chịu bất cứ ảnh hưởng gì, thêm vào đó có cháu trai và cháu dâu bên cạnh, khí sắc ngược lại càng tốt hơn một chút.



Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần chạy với bà lão một lúc trước, bà lão không ho danh là người thường xuyên tập thể dục, chạy gần ba nghìn mét, thậm chí không thở hỗn hen.



"Bà nội, bà thật khỏe.". Lạc Tĩnh Nghiên giơ ngón tay cái lên với bà.



Bà lão Tiết mỉm cười,"Đây có tính là gì, ngày nào bà cũng như vậy. À, cháu dâu, đợi đến Tết Nguyên Đán, chúng ta cùng nhau leo Vạn Lý Trường Thành nhé..".



"Vâng, bà nội.". Lạc Tĩnh Nghiên vui vẻ đồng ý, cô cũng muốn cảm nhận một chút leo lên Vạn Lý Trường Thành vào thời điểm này là trải nghiệm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận