Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 476: Gay Ông Đập Lưng Ông 2

Ngoài ra, những người đó so với người cùng thời đại mà nói, dù không nghèo khó, chỉ là điều kiện bình thường, vốn dĩ không cần sự cứu giúp của cô, nên cô không cần làm bất kỳ hành vi nào không phù hợp với thời đại này, cô xuyên không đến đây đã hơn nửa năm, đã quen ở đây, cũng đã xem mình là người ở thời đại này, cô yêu cầu bản thân phải đối xử có quy củ với người khác, làm việc cũng phải hợp tình hợp lý.



Dù sao, biết chú ý sẽ giữ được thuyền đến vạn năm.



() Biết chú ý sẽ giữ được thuyền đến vạn năm: nguyên văn là cần trọng sẽ bắt được ve nghìn tuổi, biết chú ý sẽ giữ được thuyền đến vạn năm, có nghĩa là mọi việc xử sự phải suy xét kĩ lưỡng trước sau mới mong đạt được thành quả lâu bền.



Sau khi Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lúc rồi mới đến công trường.



Triệu Quân trở về ký túc xá của nam nghỉ ngơi, Tiết Ngạn Thần không có thời gian trở về đại đội Tiền Tiến, liền nghỉ ngơi ở chỗ Lạc Tĩnh Nghiên.



Nhưng nghỉ đến việc nằm trên giường đất của Lạc Tĩnh Nghiên cũng không hợp lý, anh cần phải chú ý đến mấy người khác trong khu nhà ở của thanh niên trí thức, nếu bị người khác phát hiện anh đang nằm trên giường đất của Lạc Tĩnh Nghiên, cho dù anh chỉ nằm một mình, chỉ sợ cũng sẽ bị đàm tiếu, truyền những lời không hay ra ngoài.



Chỉ là, vừa ăn xong cơm vợ nấu, lại có thể ngắm vợ, anh cũng không cảm thấy mệt, càng không cần nằm nghỉ ngơi.



Lạc Tĩnh Nghiên chuẩn bị đi dọn dẹp chén đũa, anh đứng dậy: "Anh giúp em.”



"Anh làm việc mệt rồi, nghỉ ngơi một lúc đi."



"Ở với vợ thì làm gì cũng không mệt, Tĩnh Nghiên, chẳng lẽ em không biết đối với anh, em có công dụng giải tỏa sự mệt mỏi à."



"Ò, giải tỏa sự mệt mỏi?" Lạc Tĩnh Nghiên có hơi sợ, nếu sau khi kết hôn, anh ở cùng cô có thể mãi không mệt, vậy chẳng phải sẽ mệt chết cô à, nghĩ thôi cũng thấy sợ.



Tiết Ngạn Thần không biết lúc này trong đầu cô hiện lên những thứ đồi trụy.



"Đúng vậy, chỉ cần ở cùng em, cho dù chỉ mãi nhìn em, anh cũng cảm thấy thoải mái khắp người, hơn nữa còn ngày càng nhẹ nhõm.”



"Vậy sau khi kết hôn? Anh ở với em sẽ luôn không mệt.” Cô không nhịn được hỏi một câu.



Người đàn ông lập tức ngây ra, nhìn một lượt từ trên đầu xuống đến chân, cười nói: "Chỉ cần vợ không thấy mệt, anh đều không có vấn đề gì."



Lạc Tĩnh Nghiên choáng váng, quả nhiên giống như cô nghĩ, người đàn ông này đúng là rất mạnh.



Hai ngày sau, toàn bộ gạch mộc trên công trường Lạc Tĩnh Nghiên cần dùng để xây nhà đã được làm xong, mấy gạch mộc đó lần lượt được đặt ở chỗ cũ để phơi khô, do độ dày của gạch mộc khoảng hơn mười cen-t-mét, dựa theo nhiệt độ bây giờ để phán đoán, chắc cần khoảng một tháng mới có thể khô hoàn toàn.



Nếu dùng gạch mộc chưa khô hoàn toàn để xây nhà, nhà sẽ xuất hiện hiện tượng am mốc, gạch mộc bởi vì không chắc chắn nên cũng dễ bị đỗ sập. Thợ gạch ngói sau khi làm xong việc đều về nhà, nghỉ ngơi vài ngày đợi đến vụ cày bừa mùa xuân.



Trên công trường trong chốc lát không còn người, buổi sáng Lạc Tĩnh Nghiên sẽ đến trông coi một lúc, nhưng không thể canh giữ mãi ở đây.



Trang Phi Phi cũng lấy cớ đi xem gạch ngói, mỗi ngày đều sẽ đến đó nhìn, cô ta không chỉ muốn khoe khoang với Lạc Tĩnh Nghiên.



Cô ta nhìn thấy từng dải gạch mộc mà bên Lạc Tĩnh Nghiên đã làm xong được để trên đất nền nhà, khóe miệng cong lên, chợt nảy ra một suy nghĩ xấu xa.



Cô ta nhân lúc xung quanh không có ai, lợi dụng không gian của mình, soạt, cất toàn bộ gạch mộc chưa được phơi khô đó của Lạc Tĩnh Nghiên vào không gian của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận