Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 696: Bắt Đầu Đi Tìm 2

Bản thân của cô ta không có được không gian, chắc chắn cũng không muốn những người khác có được nó. Ném sợi dây chuyển vào một nơi bí an và vô cùng nguy hiểm thì không sợ những người khác sẽ tìm được. Không thể loại trừ khả năng cô ta đã ném dây chuyển vào hẻm núi, nhưng cũng có thể cô ta đã bỏ nó vào nơi khác.”



"Chủ nhân, trong vòng chưa tới một ngày chắc chắn Trang Phi Phi không đi được quá xa, chúng ta chỉ cần đi tìm thật kỹ trong bán kính hai mươi dặm tính từ nơi này, chắc là sẽ có thu hoạch." "Đây chỉ là một kiểu tình huống thôi, nếu như cô ta đưa dây chuyển cho người khác, sau đó bị người đó đem đi khỏi nơi này, muốn tìm cũng không khác gì mò kim đáy biển."



"Chủ nhân, nếu thật sự xuất hiện kiểu tình huống thứ hai, cũng có thể là do ý trời, sau này còn lấy được không gian đó nữa hay không thì phải xem duyên phận.



Chuyện chúng ta có thể làm bây giờ là dùng cách ngốc nghếch nhất, tìm kiếm thật kỹ mỗi nơi mỗi chỗ trong phạm vi hai mươi dặm hoặc thậm chí là xa hơn, vẫn rất có hi vọng sẽ tìm ra được.



Chủ nhân, chị yên tâm, cứ giao chuyện này cho em với Bàn Hỗ là được rồi, chỉ cần sợi dây chuyền đó không bị người khác đem đi, chắc chắn bọn em sẽ tìm được trước Lý Hồng Anh. "



Hắc Hỗ dùng móng vuốt vỗ lên bộ ngực nhỏ của mình, đã dự tính trước rồi mới nói, sau đó liếc nhìn Bàn Hồ, Bàn Hỗ gật đầu: "Em thấy Hắc H6 nói rất đúng, em cũng nghĩ vậy, tối nay bọn em sẽ đi tìm luôn. ”



Nói xong, nó duỗi bốn cái vuốt mèo và thân mèo ra, giãn gân cốt một chút, tràn đầy phấn khởi, đợi xuất phát.



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Năng suất của hai đứa chắc chắn cao hơn Lý Hồng Anh nhiều, cho nên không cần phải gấp gáp. Giống như Bàn Hỗ đã nói lúc trước, chị có được không gian đó như có thể thêu hoa trên gắm, không có được thì chúng ta cũng sẽ không thiệt hại gì.



Hai đứa không cần quá tốn sức, coi như di ra ngoài dạo chơi tìm kiếm là được, nếu không tìm thấy thì cũng không cần phải ngại, biết chưa?"



Thật ra cô cũng muốn dùng cách hỏi thẳng ra chỗ đó từ miệng của Trang Phi Phỉ, nhưng nếu như cô hỏi, một mặt là không biết Trang Phi Phi có chịu nói thật không, mặt khác nếu cô làm thế thì chẳng khác nào làm lộ ra bí mật của mình với Trang Phi Phi, chỉ có thể dùng cách mò kim đáy biển để tìm thôi.



Hắc Hỗ và Bàn Hỗ đồng loạt gật đầu, trong lòng chúng đều rất muốn cho Lạc Tĩnh Nghiên có được không gian đó.



"Chủ nhân, bọn em biết liệu sức mà, nếu chỗ mà Trang Phỉ Phỉ giấu dây chuyền thật sự quá kín, không tìm thấy thì bọn em cũng sẽ không gượng ép. " Hắc Hỗ nói.



"Ừm. "



Bàn Hỗ nói tiếp: "Chủ nhân, chị đừng lo, một ngày bọn em không tìm thấy thì lại tiếp tục tìm, dù sao thì bọn em cũng có nhiều thời gian, bọn em nghe lời chị, coi như ra ngoài đi dạo chơi, dù sao mỗi lúc trời tối đều phải ra ngoài chạy loanh quanh một lát mà, hehe. "



"Nhưng mà là lên núi, hai đứa vẫn phải cần thận một chút, an toàn vẫn là trên hết. " "Bọn em biết rồi, chủ nhân. "



Lạc Tĩnh Nghiên lần lượt vuốt đầu hai con mèo.



Hiện tại vẫn chưa tới chạng vạng tối, hai con mèo đã chuẩn bị xuất phát.



Trước khi ra cửa chúng còn quan sát một lát, vì Trang Phi Phi nhận ra Bàn Hồ, mặc dù người phụ nữ đó chẳng tạo ra nổi sóng gió gì, nhưng để bảo vệ bí mật không gian của chủ nhân, chúng cố gắng hết sức cẩn thận vẫn hơn.



Không nhìn thấy Trang Phi Phi ở ngoài, trên đường cũng không có ai khác, chúng mới lớn gan lớn mật di ra khỏi nhà, veo một cái, cả hai nhảy tót vào trong ruộng, dùng hoa màu để che chắn, cùng nhau chạy lên ngọn núi lớn bên phía Tây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận