Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1064: Không Cánh Mà Bay 2

"Thật sự là mắt hết rồi, tôi sao dám lấy chuyện này ra làm trò đùa? Không tin ngài tự mình ra xem sẽ biết ngay."



Nạp Luân không kịp khoác áo khoác, vội vã chạy khỏi lều đi xem xét lương thực và vũ khí, khi hắn tận mắt nhìn thấy kho lương thực trống không, vũ khí vừa vận chuyển tới ngày hôm qua không còn lại cái nào trong kho, hắn suýt chút nữa ngất đi.



"Chủ soái, ngài đừng lo." Cấp dưới dìu hắn.



Nạp Luân ấn vào huyệt thái dương đứng vững lại,"Cuối cùng là thế nào? Bao nhiêu lương thực và vũ khí như vậy, làm sao nói biến mất là biến mắt? Gọi những người phụ trách canh giữ lương thực và vũ khí hôm qua tới đây, để họ giải thích với ta."



Không lâu sau, hai người dẫn đầu mang theo binh lính cấp dưới tới, nhưng họ đều thống nhất nói, tất cả người của bọn họ đều không biết lương thực và vũ khí sao lại biến mất trong chốc lát.



"Tối qua có thứ gì đó tấn công chúng tôi, chúng tôi đều bị đánh ngất, sự việc sau đó, chúng tôi hoàn toàn không biết."



"Đồ phản bội!" Nạp Luân đạp chân vào người sĩ quan canh kho lương: "Các ngươi đều không biết đồ làm sao mà mắt? Ta thấy các ngươi và quân địch nội ứng ngoại hợp, cùng nhau mang lương thực và vũ khí đi."



Thân là chủ soái đội quân, hắn ta cũng có năng lực phán đoán.



Nếu không phải là trong nội bộ có kẻ phản bội, thì với lớp bảo vệ trùng trùng, bao nhiêu lương thực và vũ khí tuyệt đối không thể trong một đêm không cánh mà bay.



Sĩ quan canh kho vũ khí vội vàng kêu oan: "Chủ soái, kho lương thực bên đó tôi không rõ tình hình, nhưng tôi tuyệt đối không có chuyện thông đồng với quân địch, tôi có thể thề với thần linh, chứng minh sự trong sạch của mình. Còn như là vũ khí vừa vận chuyển đến tại sao đột ngột biến mắt, thực sự, thực sự là buổi tối chúng tôi cũng đột ngột bị một vật thể bất minh tắn công sau đó ngất đi, đợi đến khi tỉnh lại những vũ khí đó toàn bộ đều không thấy đâu.”



"Chúng tôi cũng không phản bội Tổ quốc." Sĩ quan canh kho lương thực cũng vội vàng thanh minh cho sự trong sạch của bản thân.



Nạp Luân càng nghe càng giận dữ, hung hăng đá lên người hai sĩ quan, rút súng ở thắt lưng ra, nhằm vào đầu của họ, hận không thể bắn ngã họ.



"Theo như các người nói, bao nhiêu trang bị vũ khí và lương thực trong một đêm biết mắt tăm mắt tích không liên quan chút gì đến các người. Hừ, còn nói mình trong sạch, các người cảm thấy ta dễ lừa thế sao?" "Thật sự là có vật thể bất minh tần công chúng tôi, vật đó rất lợi hại, động tác nhanh, chớp mắt chúng tôi đã ngã ra rồi. Chủ soái, chúng tôi cũng cảm thấy rất tà môn."



Nạp Luân tức giận bừng bừng suýt chút nữa biến thành cá nóc,"Trên thế giới này vũ khí giết người nhanh nhất, không nghi ngờ gì chính là súng đạn, lại còn có thứ tốc độ nhanh hơn súng đạn, còn có thể vô hình tấn công người ứ?”



Hắn quả thật nghĩ không ra.



"Chủ soái, liệu có phải là sinh vật ngoài hành tinh không?”



"Chết tiệt, làm gì có sinh vật ngoài hành tinh? Các nhà khoa học còn không chứng minh được sự tồn tại của người ngoài hành tỉnh, ngươi đừng ở đây nói láo nữa. Cho dù là người ngoài hành tinh, chúng sao lại tới trái đất?"



Không đúng, cho dù là người ngoài hành tỉnh tới trái đất, tại sao không giúp bọn họ mà lại giúp kẻ địch đối diện.



"Chủ soái, nếu những việc này không phải là người ngoài hành tinh làm, thì hoàn toàn không có con người nào có năng lực lớn như vậy.”



Nạp Luân nghĩ ngợi: "Coi như các người thông đồng với kẻ địch, bên ngoài nơi đóng quân cũng là tầng tầng lớp lớp quân lính, muốn mang chỗ lương thực và vũ khí này đi cũng hoàn toàn không thể làm mà thần không hay quỷ không biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận