Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 752: Đưa Đi Cả Đêm 2

Lưu Ái Quốc ở trong nhà vệ sinh một lúc còn bắt Lý Hồng Anh phải đợi anh ta. Chờ lúc hai người bọn họ quay lại, Lý Hồng Anh nhìn mẹ Lưu đã dọn cơm xong thì có chút ngạc nhiên.



Mẹ Lưu vẫn khó chịu với cô ta như cũ.”



"Cô đi mãi không thấy quay lại nên tôi tự dọn ra, mau cùng Ái Quốc ngồi xuống ăn đi."



"Cảm ơn mẹ."



Trước mặt Lý Hồng Anh để chén cơm ít nhất, cô ta cũng cảm thấy rất bình thường. Sau lần sinh non trước, mỗi lần ăn cơm đều như vậy. Cô ta bê chén lên an sạch cơm trong chén.



Khoảng hai giờ sau, tới lúc đi ngủ, hôm nay Lưu Ái Quốc lại rất ngoan ngoãn.



"Hồng Anh, có thể là do tối hôm qua khi làm chuyện đó, nay về thương của anh hơi đau, chúng ta không làm nữa."



"Được."



Lý Hồng Anh cũng không muốn làm. Cô ta cảm thấy rất mệt, chỉ muốn mau chóng ngủ, không có tâm tư hầu hạ Lưu Ái Quốc.



Cô ta nhanh chóng cởi quần áo rồi nằm xuống bên cạnh Lưu Ái Quốc. Không biết có phải do ban ngày quá mệt hay không mà cô ta vừa nằm xuống một lát thì mí mắt đã triu xuống, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.



Lưu Ái Quốc thấy cô ta ngủ say thì đứng dậy, mặc lại quần áo của mình rồi ở trong phòng chờ mẹ Lưu vào.



Mẹ Lưu cảm thấy đã tới lúc thì đi vào phòng bọn họ, thấy Lý Hồng Anh đã ngủ say bèn đi qua mặc lại quần áo cho Lý Hồng Anh.



Bà ta và Hoa Thẩm Nghi đã giao ước là 12 giờ tối. Chân cẳng Lưu Ái Quốc không tiện, một mình bà lão như bà ta lại không thể tự đưa Lý Hồng Anh đi nên Hoa Thẩm Nhi nói sẽ cho lái buôn trực tiếp dẫn người tới đây.



Bây giờ mới hơn 9 giờ, còn tận 3 tiếng nữa. Nhưng thuốc mà bà ta cho Lý Hồng Anh ăn đủ để cô ta ngủ cả một ngày một đêm, cũng không cần lo cô ta sẽ tỉnh dậy giữa chừng. Bọn họ chỉ cần kiên nhẫn chờ là được.



Tới 12 giờ, quả nhiên trước cửa nhà bà ta truyền tới tiếng gõ. Mẹ Lưu mau chóng chạy ra mở cửa.



Hoa Thẩm Nhi dắt theo hai chàng trai trẻ tuổi to khỏe di tới. Hai chàng trai này đều là thuộc hạ của Trần Kim Long, một người tên Hỗ Tử, một người tên Báo Tử.



Khi nói chuyện bọn họ cố ý hạ thấp giọng. Hoa Thâm Nhi hỏi mẹ Lưu: "Hàng đâu?”



Hàng dĩ nhiên là chỉ Lý Hồng Anh "Ở trong phòng kìa."



"Cho người mua vào kiểm tra hàng đã."



"Được, vào đi."



Mẹ Lưu đưa Hoa Thảm Nhi và hai chàng trai vào trong phòng. Hai chàng trai sợ trên người Lý Hồng Anh có bệnh nên phải kiểm tra toàn thân Lý Hồng Anh. Mẹ Lưu bất đắc dĩ cởi hết quần áo của Lý Hồng Anh ra.



Hai chàng trai kiểm tra xong bèn đưa tiền cho mẹ Lưu. Bọn họ cho Lý Hồng Anh đang hôn mê vào bao tải rồi đặt lên vai một chàng trai.



Trước khi hai chàng trai ởi ra ngoài còn cảnh cáo mẹ Lưu và Hoa Thảm Nhi không được đi theo bọn họ, nếu không bọn họ sẽ xử lý hết.



Hoa Thắm Nhi đã gặp nhiều tình hình như vậy nên vẫn rất bình tính, nhưng mẹ Lưu đã sợ tới mức chân mềm nhũn ra.



Bà ta chắc chắn dù hai tên đó trắng trợn tới cướp người bà ta cũng không dám đánh một quả rắm.



Hai chàng trai đưa Lý Hồng Anh đi ra được nửa đường, khắp nơi tối đen như mực. Trong đó có một tên nảy sinh ý đồ với Lý Hồng Anh: "Anh Hồ, chỗ này không có ai, cô ta lại đang hôn mê, hay là thả cô ta xuống cho anh em chúng ta giải quyết nhu cầu cá nhân đã rồi hãy đưa lên núi."



Ho Tử cảm nhận được người phụ nữ mềm mại trên vai, hơn nữa ban nãy cũng đã thấy hết Lý Hồng Anh, bây giờ trong lòng cũng có chút ngứa ngáy.



Nhưng anh ta không dám làm gì Lý Hồng Anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận