Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 848: Thỏa Thuận Trước 2

Tiết Ninh Nam vội vàng nói: "O, Bảo Châu, đừng trách chị không nghĩ tới, Chị chỉ là cảm thấy điều kiện của em quá tốt, sợ em sẽ không thích em trai của chị chứ chị không có y nào khác."



"Không, sao em có thể trách chị được? Chị Ninh Nam, nếu em trai chị muốn nói chuyện với ai đó, sao không giới thiệu em với anh ấy."



"Được rồi. Bảo Châu, đây chính là điều chị muốn. Em trai chị có vẻ thích em, nếu em có thể trở thành em dâu chị thì tốt quá."



"Chị Ninh Nam, cứ vậy mà quyết định nhé, chị nhất định phải giới thiệu anh ay cho em."



"Không thành vấn đè."



"Vậy khi nào chị định nói với anh ấy và yêu cầu anh ấy quay lại và hẹn hò với em? Nếu anh ấy bận tập luyện và không có thời gian quay lại, em có thể đi đến quân khu và hẹn hò với anh ấy."



"Ừ..." Cô ta đếm từng ngày cho đến khi lá thư đến được khu quân sự, chỉ mất ba bốn ngày thôi."Nếu không thì xin nghỉ phép, chúng ta cùng nhau vào quân đội tìm em ấy có được không?”



"Được." Lục Bảo Châu cười như hoa ngọt ngào.



Sau khi hai người đồng ý, Tiết Ninh Nam đi đến xưởng, hôm nay cô ta tràn đầy năng lượng, sắp kết hôn với giám đốc nhà máy, cuối cùng cô ta cũng có thể cảm thấy tự hào trong nhà máy.



Cuối cùng, Lục Bảo Châu muốn lấy lòng Tiết Ninh Nam: "Chị Ninh Nam, tối nay chị có rảnh không? Để em đãi chị một bữa nhé?"



Tiết Ninh Nam vô cùng vui mừng, nhìn xem, hiệu quả ngay lập tức, Lục Bảo Châu lúc này bắt đầu lấy lòng cô.



Khi Lục Bảo Châu và Tiết Ngạn Thần kết hôn, cô ta không chỉ được thăng chức, tăng lương mà ngay cả khi cô ta đi ngang trong xưởng cũng không ai nói gì.



"Bảo Châu, để em mời chị, chị thấy thật xấu hổ. Vẫn phải khách khí một chút." "Chị Ninh Nam, sao chị lại khách sáo với em thế? Chúng ta gần như là một gia đình vậy. Chị Ninh Nam, em nghe nói có một đầu bếp bậc thầy khác đã tới nhà hàng Quốc Doanh của chúng ta ở đây, món ăn anh ta làm rất ngon. Em mời chị đi ăn mà không ởi thì không ne mặt em".



Tiết Ninh Nam lại hưng phấn, Lục Bảo Châu đãi cô ta những món đắt tiền như vậy, cô ta rất coi trọng.



"Bảo Châu, ba cung kính không bằng tuân lệnh. Ôi, mấy cái này để em phải trả thì cũng quá đắt rồi."



"Không sao đâu.”



Nhưng điều mà Tiết Ninh Nam vẫn chưa ngờ tới là vào buổi tối, Lục Bảo Châu không chỉ chiêu đãi cô ta một bữa tiệc mà còn đưa cho cô ta một thỏi son.



"Chị Ninh Nam, cái này em mua ở cửa hàng Kiều Huy, là hàng nhập từ nước ngoài, chị nhất định sẽ thích."



Tiết Ninh Nam rất thích, ngoài phiếu chuyển tiền ra nước ngoài, mua loại son này còn có giá 50 tệ.



"Bảo Châu, chị, chị làm sao có thể mặt dày nhận món đồ đắt tiền như vậy? Cái này thật sự giá quá đắt."



"Không sao đâu chị, từ giờ chúng ta sẽ là một gia đình.”



"Một gia đình." Lục Bảo Châu thậm chí còn thiếu kiên nhẫn hơn cô ta,"Ừ, ừ, em nói đúng, từ nay chúng ta sẽ là một gia đình, chị sẽ không khách sáo đâu.” Sau đó cô ta bỏ nó vào túi xách của mình. .



Sau khi Lục Bảo Châu đưa son cho cô ta, cô ta còn đưa cho Tiết Ninh Nam một chai nước hoa, khiến cô ta vô cùng vui sướng.



Tiết Ninh Nam vừa về đến nhà, cô ta lấy son môi và nước hoa ra sử dụng, tận hưởng cảm giác ưu việt do hàng nhập khẩu cao cấp mang lại, cô ta càng cảm thấy chuyến đi về quê thật đáng giá.



Khi Lục Bảo Châu và Tiết Ninh Nam trở về nhà sau bữa tối, họ gặp người dì hai đã đợi ở nhà cô ta rất lâu và đặc biệt đến để giới thiệu người yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận