Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 792: Muu Tính Của Chị Hai 2

Kỳ thực, ban đầu cô ta làm việc ở xưởng sắt thép của ba Tiết, nhưng vì phạm sai lầm nghiêm trọng nên bị đuổi nên mới qua xưởng may.



Xét thấy lúc trước cô ta từng phạm sai lầm ở xưởng sắt thép nên ở xưởng may, cô ta thăng chức rất chậm, lăn lộn bốn năm mới ngồi vào vị trí phó tổ trưởng. Cô ta muốn mau chóng bò lên trên.



Tống Thanh Tùng nghe cô ta nói thì hơi nhíu mày.



"Tuy con gái xưởng trưởng xưởng bọn em không toi nhưng anh cảm thấy cô ấy không xứng với Ngạn Thần."



"Có gì mà xứng với không xứng, chỉ cần gia thế xứng là được. Hơn nữa nếu tìm người xứng đôi với Ngạn Thân thì không dễ. Anh cũng đừng để tâm, cứ giao việc này cho em, làm xong hai chúng ta đều có lợi. em cũng chỉ toàn tâm toàn ý vì anh, vì cái nhà của chúng ta, anh nghe theo em là được."



Tống Thanh Tùng ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu:



"Được, vợ, anh ủng hộ em."



"Vậy thì đúng rồi, biết ai tốt với anh là được.”



Tống Thanh Tùng đắp chăn lên chuẩn bị ngủ:



"Được, ngày mai em nói đi, một ông lão như anh không tham gia vào chuyện này. Anh mệt rồi, ngủ thôi.”



"Ừm."



Tiết Ninh Nam tắt đèn đi, trong phòng rơi vào một mảng tối đen.



"Ai nha, không phải anh mệt mỏi buồn ngủ rồi sao, sao lại muốn nữa.”



"Bây giờ không phải anh đang ngủ sao, vợ, đây là ngủ bình thường, tối nay chúng ta ngủ như vậy đi.”



"Vậy sẽ mệt chết đó."



"Mệt chết cũng được."



Vài phút sau, người đàn ông đã nằm yên bắt động. Tiết Ninh Nam u oán quay đi chỗ khác: "Nói lợi hại như vậy, còn cả đêm, chỉ mới một lát đã không được, hừ!”



Tống Thanh Tùng lực bất tòng tâm, yên tĩnh nằm yên không dám nói lời nào.



Tiếp theo lập tức bị Tiết Ninh Na, đẩy xuống: "Không biết cả ngày huấn luyện rốt cuộc là huấn luyện cái gì?"



"Vợ, chúng ta huấn luyện để đánh giá chứ không phải huấn luyện cái này." Tống Thanh Tùng giải thích.



Tiết Ninh Nam dùng tay bịt tai lại: “Em không nghe."



Hai vợ chồng quay lưng về phía nhau, dần ngủ thiếp đi.



Chạng vạng ngày hôm sau, cô ta không trực tiếp về nhà họ Tống mà tới nhà họ Tiết trước. Nhà họ Tiết ở cùng khu nhà với vài gia đình công nhân xưởng sắt thép, ban ngày cửa nhà sẽ không khóa vì đều là người trong nhà, khi vào trực tiếp đẩy cửa là được.



Cô ta day cửa đi vào, còn chưa vào tới bên trong đã nghe tiếng mẹ Tiết truyền ra.



"Ninh Ngọc, con xem bánh ngọt Tĩnh Nghiên làm thật ngon, đừng nói là bà và ba con thích ăn, ngay cả mẹ cũng còn thích ăn."



"Mẹ, tay nghề của em dâu quả thực rất đỉnh, còn ngon hơn đầu bếp của chúng ta."



"Đúng vậy."



"Mẹ, Ngạn Thần tìm được con dâu tốt cho mẹ rồi."



Tiếp đó là tiếng cười của hai người.



Tiết Ninh Nam nghe bọn họ nói vậy lập tức dừng bước.



Tiết Ninh Nam không ngờ Lạc Tĩnh Nghiên vẫn còn là con dâu nhà họ Tiết. Tiết Ngạn Thần đã quay lại quân đội rồi mà bọn họ vẫn chưa chia tay.



Người phụ nữ kia có gì tốt, em trai cô ta đã được quân đội triệu tập lần nữa vì sao lại còn cố chấp tới vậy?



Chẳng lẽ nó không biết kết hôn với một người phụ nữ như vậy có ý nghĩa gì với tiền đồ của mình sao?



Dù Tiết Ngạn Thần không để ý tới tiền đồ của mình thì cô ta cũng không thể để mình và Tống Thanh Tùng chịu tổn thắt.



Không được, cô ta không thể để cho hai người đó kết hôn, tuyệt đối không thế!



Cô đứng bên ngoài siết chặt nắm tay sau đó đi vào trong.



Trong phòng khách, mẹ Tiết và chị cả Tiết, Tiết Ninh Ngọc đang thưởng thức bánh ngọt mà Lạc Tĩnh Nghiên gửi bưu điện qua. Trên mặt hai người đều là nụ cười thỏa mãn. Đột nhiên thấy Tiết Ninh Nam tức giận xông vào, không khí có phần không hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận