Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 199: Lăm Le Nhìn Trộm 1

Bởi vì cô ta biết tính cách của nam chính thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, cho dù cô ta có dùng thủ đoạn để có được Lục Thừa Dã, thì sau này Lục Thừa Dã không chỉ sẽ không chiều chuộng cô ta mà ngược lại còn sẽ tra tần cô ta.



Xem ra chỉ có nữ chính Trang Phi Phi mới có thể ở bên Lục Thừa Dã.



Mặc dù không cam lòng, nhưng cô ta vẫn quyết định từ bỏ.



Lục Thừa Dã còn phải tốn hơn mười năm nữa mới có thể trở thành ông trùm kinh doanh, mà cô ta thì chỉ cần thêm chút thời gian nữa là có thể lây được không gian và vật tư từ chỗ của nữ chính, so sánh ra thì cái sau càng quan trọng hơn.



Cô ta chuyển dời sự chú ý của sang nhà hàng xóm của Lục Thừa Dã, nếu có thể làm hàng xóm với Lục Thừa Dã, cô ta cũng sẽ trở thành hàng xóm với nữ chính, từ đó dễ dàng tiếp cận nữ chính hơn và cướp được không gian.



Lúc đi đường cô ta đã tiêu tốn một xu tìm người hỏi thăm chuyện trong nhà hàng xóm Lục Thừa Dã, trong hai bên nhà hàng xóm, vừa vặn có một người đàn ông vừa chập độ tuổi kết hôn nhưng vẫn chưa cưới vợ, hơn nữa, làm người hàm hậu lương thiện, rất thích hợp trở thành mục tiêu của cô ta.



Chờ sau khi chiếm được không gian của nữ chính, cô ta sẽ tìm cách đá người đàn ông kia di là được.



Vì thế, cô ta đi tìm bà mối, nhờ làm mai cho mình, mục tiêu chính là hàng xóm của Lục Thừa Dã, một chàng trai nông dân 21 tuổi tên Lưu Ái Quốc.



Khi trở lại đại đội Đào Hoa, cô ta không nhịn được mà di ngang qua khu nhà ở của thanh niên trí thức của đại đội Thắng Lợi.



Đỗ Nghệ Nam, Lâm San San, Tôn Điềm Điềm và Giang Mãn Nguyệt đang ngồi ở trước cửa khu nhà ở của thanh niên trí thức phơi nắng, Lý Hồng Anh liếc nhìn họ vài rồi rồi đột nhiên nhận ra mặt mày của một người trong đó có chút quen thuộc, nhưng trong lúc nhất thời, cô ta lại nghĩ không ra mình đã nhìn thấy người kia ở đâu.



Cùng lúc đó, Lâm San San chú ý tới Lý Hồng Anh vẫn luôn nhìn về phía mình, bèn cố ý quay mặt sang một bên.



Lý Hồng Anh cũng lập tức dời ánh mắt, trên đời này số lượng người có tướng mạo trông tương tự có rất nhiều, quên đi, cô ta cũng không rảnh đi truy cứu đối phương là ai, cho nên lập tức rời đi nơi này.



Trương Bảo Lai tới giao chiếc bàn giường đất đã làm tốt cho Lạc Tĩnh Nghiên, không lâu nữa trời sẽ có tuyết rơi, Lạc Tĩnh Nghiên vừa lúc cần dùng đến nó.



Tiếp đó cô lại vào trong không gian để kiểm tra tình trạng của gà con, may mắn là gà con không còn xảy ra tình trạng bị táo bón nữa, lông của mỗi con còn rất sáng, trạng thái tinh thần cũng rất tốt, chúng vỗ cánh nhỏ phành phạch chạy lòng vòng trong chuông gà.



Ngoài việc cho gà ăn, năm sau cô còn muốn nuôi thêm hai con lợn.



Mùi vị của thịt lợn nhà và lợn rừng không giống nhau, lợn rừng thường xuyên sinh hoạt trong núi, lượng vận động rất lớn, tốc độ tăng trưởng chậm, cơ bắp trên cơ thể phát triển tốt, dưới điều kiện đó chất lượng thịt sẽ tương đối thô.



Ngược lại, lợn nhà nuôi thường xuyên sinh hoạt ở trong chuồng lợn, cơ bản là không vận động nhiều, tốc độ tăng trưởng nhanh, tỷ lệ mỡ trên người nhiều hơn lợn rừng, thịt nạc mềm hơn lợn rừng rất nhiều.



Cô chỉ đạo máy gặt thu hoạch vài mẫu ngô, đóng gói vào bao rồi đưa vào kho.



Sau khi nhìn thoáng qua đậu phụ trong kho, cô liền muốn làm món đậu phụ thối có mùi thối nhưng ăn rất ngon kia.



Đậu phụ thối không những đưa cơm mà còn có thể chiên làm đậu phụ thối chiên, nhớ đến món đậu phụ thối chiên kiếp trước mình làm, Lạc Tinh Nghiên không nhịn được ma phát thèm, cho dù có ăn bao nhiêu cũng không đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận