Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 673: VuOan Giá Họa 2

Vì tiền của trong nhà bị trộm mất, bà ta tức phình bụng, ăn cơm không thấy ngon miệng nữa, cũng không có lòng dạ đâu mà nấu cơm, lửa trong lò ở trong bếp đã tự tắt, bà ta ngồi trong sân, đợi Lưu Ái Quốc về, bảo Lưu Ái Quốc cùng nghĩ cách, tìm ra tên trộm tiền đó rồi lấy lại tiền của bọn họ.



Mười mấy phút sau, Lưu Ái Quốc và Lý Hồng Anh cùng quay về từ ngoài ruộng, mẹ Lưu thấy Lưu Ái Quốc về, bà ta nhanh chóng nói cho anh ta biết chuyện của cải trong nhà bị mắt.



"Ái Quốc, không xong rồi con, nhà chúng ta bị trộm, tiền mẹ để trong phòng mất ráo rồi. "



"Hả2?"



Nghe thế, Lưu Ái Quốc hoảng lắm.



Lý Hồng Anh ở bên cạnh nghe thì cũng làm bộ giật mình, vội vàng hỏi thăm mẹ Lưu: "Mẹ, mẹ nói tiền trong nhà chúng ta bị người ta ăn cắp, bị người ta ăn cắp bao nhiêu vậy ạ? Ai mà lại to gan vậy, chạy vào nhà chúng ta ăn cắp tiền?"



Mẹ Lưu thấy vẻ mặt hoảng hốt của cô ta, thầm nghĩ chẳng lẽ số tiền đó không phải do cô ta lấy cắp?



Cũng có thể là cô ta chỉ đang giả mù sa mưa thôi.



"Trong nhà chúng ta chỉ còn thừa lại mười mấy đồng đó thôi, kết quả là bị người ta lấy hết không còn lại đồng nào, cũng không biết là kẻ đáng bị đâm ngàn nhát dao nào thế mà lại thò tay vào nhà chúng ta, ai đã trộm tiền của chúng ta, mẹ trù cho nó chết cha chết mẹ chết hết cả nhà, cả đời không sinh được con, đi Ị bị bón chết, ăn cơm nghẹn chết, uống nước sặc chết, đi ngủ ngộp chết!"



Mẹ Lưu giận đến nghiến răng nghiền lợi.



Nói xong, bà ta nhớ tới một chuyện, cố tình đưa mắt nhìn Lý Hồng Anh.



Lý Hồng Anh chạm phải ánh mắt của bà ta, trong lòng thoáng thắt lại, cái bà già này chắc chắn là đã nghi ngờ cô ta.



Nếu không nằm ngoài dự đoán của cô ta, bây giờ phòng của cô ta cũng đã bị mẹ Lưu lục soát kiểm tra rồi.



Cô ta không lên tiếng, vội khuyên mẹ Lưu: "Mẹ, mẹ đừng nóng, nếu tức điên lên sẽ rất hại cho sức khỏe của mẹ. "



"Cô nói nghe dễ quá, tôi mà không giận à? Tôi có thể không giận được à? Cái này là toàn bộ gia tài của nhà chúng tôi đấy. Hay nói đúng ra là tại vì cô, nếu không phải lần đó cô bị người ta làm bị thương, nhà chúng tôi cũng không cần phải tiêu nhiều tiền như vậy, cô còn mặt mũi mà ở đó châm chọc al



Mẹ Lưu cởi giày ra đập thẳng lên người Lý Hồng Anh máy cái, sau đó nhìn chằm chằm vào người Lý Hồng Anh, có khi nào cái con nhỏ này giấu tiền của bà ta trên người không nhỉ?



Không được, bà ta phải lục soát mới được.



Nhưng bà ta còn chưa kịp hành động, Lý Hồng Anh như đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó vậy.



"Mẹ, con nhớ ra rồi, chạng vạng tối hôm qua lúc con đi giải quyết đại tiện trong nhà vệ sinh ra, con nhìn thấy thanh niên trí thức Trang đang lén lén lút lút ở trước cửa nhà chúng ta, con thấy còn hỏi cô ta đang làm gì vậy, cô ta nói đến xem thôi, sau đó vội vàng bỏ đi. Mẹ, mẹ biết lúc trước con với cô ta chơi thân với nhau lắm, nhưng sau này không biết tại sao cô ta không thèm quan tâm đến con nữa, có phải là cô ta đã trộm tiền của nhà chúng ta không. "



"Là cô ta?" Mẹ Lưu thấy hơi tin, nhưng bà ta lập tức thấy nghi: "Không phải cô thanh niên trí thức Trang đó giàu lắm à? Cô ta xây một ngôi nhà đẹp như thế, sao lại thèm thuồng mười mấy đồng đó của nhà chúng ta?”



Lý Hồng Anh muốn tung tin đồn nhảm cho Trang Phi Phỉ nên tất nhiên phải nghĩ cách bẻ cong một số sự thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận