Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 435: Không Thể Nói 2

"Không để thì phải để. Đây là chuyện riêng tư của tôi, họ không thể ảnh hưởng được."



Triệu Quân vỗ vỗ vai hắn: "Hy vọng những lão già kia sẽ nhớ tới thành tích trước đây của cậu, rộng lượng hơn mà đồng ý cho cậu kết hôn với thanh niên tri thức Lạc.”



"Ừm."



Đã giữa trưa, Lạc Tĩnh Nghiên đã nấu xong cơm trong bếp, cô cũng nấu phần ăn cho Tiết Ngạn Thần, cô không thấy Tiết Ngạn Thần ở Tri Thanh Điểm nên ra ngoài tìm.



Vừa bước ra khỏi cổng Tri Thanh Điểm, cô nhìn thấy Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân đang ở trong rừng đối diện Tri Thanh Điểm nên cô đi về phía họ.



Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân đều quay lưng về phía cô, họ vẫn đang nói chuyện, khi họ nghe thấy tiếng lá khô giòn trên mặt đất, cuộc trò chuyện của họ đột nhiên dừng lại, không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn người đến phía sau. đồng thời sau khi biết được người đến là Lạc Tĩnh Nghiên, sắc mặt hai người đều có chút mất tự nhiên.



Lạc Tĩnh Nghiên cười nói: "Hai người đang nói bí mật cái gì vậy? Em vừa tới liền không nói chuyện nữa, nếu như chuyện các anh nói em không được nghe, em sẽ tránh đi, các anh có thể tiếp tục nói.”



Cô nói xong liền làm bộ muốn rời khỏi.



"Không có bí mật gì cả, anh và Triệu Quân chỉ nói một số chuyện ở quê hương thôi." Tiết Ngạn Thần nói.



"Ò, ra là như thế à."



Nhưng khi cô nhìn Triệu Quân lần nữa, cô phát hiện cách Triệu Quân nhìn cô có chút khác biệt so với lúc trước đây anh ấy nhìn cô, cô không thể đoán được ánh mắt của anh ấy là có ý gì, phức tạp đến mức cô không thể nhìn thấu.



Nó có thể liên quan đến cuộc trò chuyện của anh ấy với Tiết Ngạn Thần sao? Ho rốt cuộc đã nói gì?



Cô nói với Tiết Ngạn Thần: "Vừa rồi em nấu cơm xong, phát hiện ra anh không ở trong Tri Thanh Điểm nên ra ngoài tìm anh. Chúng ta cùng về ăn cơm nhé."



Nhắc đến ăn cơm, Triệu Quân cũng có mặt ở đây, nhân tiện cô nói: “Thanh niên tri thức Triệu cũng đi cùng chúng tôi đi, tôi đã nấu mì sợi rồi, chỉ cần nấu thêm chút nữa là đủ cho ba người chúng ta ăn."



Triệu Quân xấu hỗ không dám làm phiền Lạc Tĩnh Nghiên nữa: "Không được, Tri Thanh Điểm đã có phần ăn của tôi rồi, tốt nhất là tôi nên ăn ở Tri Thanh Điểm thôi."



Ba người cùng nhau đi đến Tri Thanh Điểm, trên đường đi Lạc Tĩnh Nghiên có chút nghi ngờ và có chút lơ đãng.



Khi cô quay lại Tri Thanh Điểm để ăn cơm, cuối cùng cô không nhịn được tò mò và hỏi Tiết Ngạn Thần.



"Có phải lúc ở bên ngoài, anh và Triệu Quân vừa mới nói về em phải không?"



Tiết Ngạn Thần nghe câu hỏi của cô, động tác dùng đũa gắp đồ ăn trên đĩa lập tức dừng lại, sau đó ngước mắt lên nhìn cô nói: "Sao em lại hỏi vậy? Vừa rồi anh đã nói với em rồi mà, bọn anh chỉ nói chút chuyện ở quê mà thôi."



"Anh thật sự không hề nhắc đến em, một chút cũng không, thật sự chỉ nói vài chuyện ở quê mà thôi?"Cô nhìn vào mắt anh hỏi. "Có nhắc tới rồi." Anh cười nói: "Chỉ là một số chuyện râu ria không đáng kể, nói khi nào chúng ta kết hôn sinh con thôi."



Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Tĩnh Nghiên hơi đỏ lên: "Hai người còn ở một chỗ thảo luận chuyện vợ chồng kết hôn sinh con22"



"Không nói nhiều, cậu ấy tùy ý đề cập đến, anh nói là việc chúng ta kết hôn sinh con không liên quan gì đến cậu ấy, cậu ấy tự đi mà lo chuyện riêng của mình. Bọn anh sợ em nghe được sẽ đánh anh, cho nên lúc em vừa mới đến, bọn anh liền không nói chuyện đó nữa."



Lạc Tĩnh Nghiên vẫn cảm thấy Tiết Ngạn Thần không nói cho cô biết sự thật, cô cảm thấy bối rối, chẳng lẽ Tiết Ngạn Thần cũng nói dối cô, ví cái gì mà anh lại không nói cho cô biết sự thật?



Cô có nên tiếp tục tin tưởng anh không?





Chuong 436: Chat Luong Thap 1


Chuong 436: Chat Luong Thap 1
Bạn cần đăng nhập để bình luận