Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 219: Cốt Truyện Thay Đổi 1

Lạc Tĩnh Nghiên đi được vài bước thì phát hiện anh không đi theo, quay đầu lại và nhìn thấy anh ngắn người tại chỗ, nên gọi anh một tiếng: "Anh Tiết, anh sao vậy? Có việc gì sao?”



Tiết Ngạn Thần cong môi: "Không có gì, chúng ta trở về đi."



Khi đến khu thanh niên trí thức, Tiết Ngạn Thần phụ trách giết thỏ. Lúc này Triệu Quân đang vùi mình ở trong ký túc xá, không biết xấu hỗ đi tới.



Vì Lạc Tĩnh Nghiên không định tiếp tục quan hệ "người yêu" với Tiết Ngạn Thần, nên cũng không gọi Triệu Quân qua, Triệu Quân hiểu lầm càng sâu thì sự dây dưa của bọn họ càng lớn.



Hôm nay là ngày thanh niên trí thức mới đến, vốn là đại đội trưởng phải đích thân đi đón thanh niên trí thức, nhưng tuyết rơi, đại đội trưởng lại có bệnh phong thấp, không thể chịu lạnh nên tìm người khác di thay.



Anh ta đã đi tìm một tên nhóc khá trẻ ở trong thôn là tiểu đội trưởng đội ba. Tiểu đội trưởng đội ba lại muốn Lục Thừa Dã đi cùng anh ta, bởi vì Lục Thừa Dã có thân thủ tốt hơn anh ta, tuyết rơi nhiều ngày nếu xảy ra tai nạn, một mình anh ta có thể chống lại một người rưỡi.



Nhưng khi anh ta đến nhà của Lục Thừa Dã, Lục Thừa Dã phải giúp Lý Ái Quốc việc cưới vợ, nên bảo anh ta đi tìm người khác. Tiểu đội trưởng liền tìm một thanh niên tương đối khoẻ khoắn, cường tráng trong thôn.



Tiết Ngạn Thần thịt thỏ xong, vẫn như cũ xử lý da của nó một chút. Da con thỏ lần trước vẫn đóng trên tường, anh gỡ tắm da đó xuống, sờ thấy da đã khô hoàn toàn, không cần phơi thêm nữa liền giao cho Lạc Tĩnh Nghiên.



Do Lạc Tĩnh Nghiên dùng củi đốt giường sưởi nên trong phòng cực kỳ ấm áp, nhiệt độ trên giường sưởi tỏa ra khắp phòng, khiến căn phòng cũng ấm áp theo.



Hắc Hỗ lười biếng nghiêng người nằm trên chiếc giường đất am áp, sau khi nhìn thấy Tiết Ngạn Thần, nó thoáng nâng mí mắt, liếc Tiết Ngạn Thần một cái, sau đó lại lười biếng cụp mắt, lại bày ra dáng vẻ không buôn nhúc nhích.



Trên thực tế, nếu không phải sợ Tiết Ngạn Thần phát hiện ra nó có điều gì đó dị thường thì nó đã nhảy nhót tung tăng trong phòng từ lâu rồi.



Aiz, vì che giấu chân tướng, cái mạng mèo này khổ quá mà.



Đợi khi Tiết Ngạn Thần đi rồi, nó có thể tự do tự tại trong phòng, muốn làm gì thì làm cái đó.



Mùa đông để làm ấm cơ thể, ăn thịt thỏ cay là tốt nhát.



Có Tiết Ngạn Thần và Lạc Trường Thiên ở đây, nên Lạc Tĩnh Nghiên không dám sử dụng gia vị trong không gian, nhưng trong phòng bếp của cô có muối, ớt, hạt tiêu, tiêu xay, nước tương, dấm chua, hành, gừng và tỏi, trong phòng còn có rượu trắng, nắm hương và mộc nhĩ, dùng mấy thứ này thôi thì cũng đủ rồi.



Trước tiên là ngâm mộc nhĩ và nắm hương vào nước trước, sau đó mới đi làm cái khác.



Tiết Ngạn Thần cắt thịt thỏ thành từng miếng rồi đi nhóm lửa, Lạc Tĩnh Nghiên kêu Lạc Trường Thiên đặt chiếc bàn mới làm lên trên giường, bảo cậu ngồi đó mà làm bài tập.



Hôm nay Lục Tửu Nhi không có tới, không biết là do đã tới đây nhưng không thấy người nào nên rời đi, hay là do ở nhà có việc bận nên không đến nữa?



Lạc Tĩnh Nghiên ngâm miếng thịt đã cắt sẵn vào trong nước sạch trong khoảng nửa giờ trước, sau khi loại bỏ máu còn sót lại ở trong xương và thịt xong, cô mới vớt nó ra cho vào giỏ tre để ráo nước.



Cho rượu trắng, tiêu xay và muối vào thịt thỏ rồi trộn đều lên, ướp chừng 20 phút, kế tiếp là cho dầu vào chảo, khi dầu nóng khoảng 80% thì cho miếng thịt thỏ đã ướp vào trong, chiên đến khi chín vàng thì vớt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận