Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 955: Cùng Nhau Gửi Đi 2

Chuong 955: Cung Nhau Gửi Đi 2



Họ di tìm chính ủy của trung đoàn, khi chính ủy của trung đoàn xem những giấy khen và thư cảm ơn đó cũng tỏ ra rất ngạc nhiên.



Ông ấy không ngớt lời khen ngợi: "Tiểu Tiết đã tìm được một cô người yêu rất tốt."



Sau đó cả ba người cùng ởi tìm sư đoàn trưởng Lý, hóa ra ban đầu sư đoàn trưởng Lý và trung đoàn trưởng Khương nghĩ giống nhau, họ đều cho rằng Tiết Ngạn Thần đến tìm họ để xin giải ngũ nên đang định mở miệng từ chối thì không ngờ Tiết Ngạn Thần lại đặt một chồng tài liệu xuống trước mặt ông ấy. Trung đoàn trưởng Khương Cười nói: "Sư đoàn trưởng, anh nên chấp thuận đơn xin kết hôn của tiểu đoàn trưởng Tiết rồi."



"Anh có ý gì đây?"



Sư đoàn trưởng Lý nghi ngờ liếc nhìn trung đoàn trưởng Khương rồi lại nhìn sang Tiết Ngạn Thần và chính ủy của trung đoàn, Tiết Ngạn Thần vẫn giống như bình thường, vẫn là bộ dạng vinh nhục bắt kinh, còn biểu hiện của chính ủy trung đoàn thì giống như trong lòng đã có tính toán trước mọi việc.



Ông ấy thu hồi tầm mắt lại rồi dời tầm nhìn xuống chồng tài liệu ở trên bàn, hình như đống tài liệu đó là giấy khen.



Tạm thời ông ấy còn chưa biết công dụng của mấy thứ này là gì nhưng câu nói của trung đoàn trưởng Khương khiến ông ấy không vui nổi nữa, ông ấy còn không biết bên phía con gái của mình tiến triển như thế nào, rồi cái gì mà đơn xin kết hôn? Đơn xin kết hôn mà ông ấy nên phê duyệt phải là đơn xin kết hôn của Tiết Ngạn Thần và con gái của ông ấy.



Ông ấy tùy tiện liếc nhìn những giấy khen đó, trung đoàn trưởng Khương vội vàng mở những giấy khen và thư cảm ơn đó ra rồi bày cá huy chương lên bàn.



"Sư đoàn trưởng, anh xem xét cần thận đi."



Sư đoàn trưởng Lý không muốn đối mặt với những tài liệu đó cũng không được. Sáu giấy khen, hai lá thư cảm ơn, còn có một huy chương nữa.



Trên tất cả giấy khen, thư cảm ơn và huy chương đó đều có một cái tên: Lạc Tĩnh Nghiên.



Tiết Ngạn Thần nói với ông ấy: "Lạc Tĩnh Nghiên chính là người yêu của tôi."



Sư đoàn trưởng Lý nhìn rõ nội dung trên giấy khen và thư cảm ơn, trong lòng của ông ấy còn khó chịu hơn là ăn một miếng tương.



Ông ấy không dám tin, hóa ra người yêu của Tiết Ngạn Thần lại là một người phụ nữ lợi hại như vậy, thậm chí các đồng chí nam cũng không làm được những việc giống như cô ấy đã làm.



Ông ấy chỉ biết Lạc Tĩnh Nghiên là con cháu của phần tử phản cách mạng nên chắc chắn cô ấy là một cô gái mỏng manh yếu đuối nhiều lắm cũng chỉ biết mấy từ, nhưng bây giờ xem ra thì hoàn toàn không phải như vậy.



Chính ủy trung đoàn nói: "Sư đoàn trưởng, người yêu của đồng chí Tiểu Tiết giỏi lắm. Không chỉ đấu tranh với bọn buôn người mà còn giúp công an bắt sơn tặc và còn cứu được đứa bé đang bị đe dọa tính mạng nữa, lợi hại nhất chính là nữ anh hùng chống khủng bó. Ôi chao, phần tử khủng bố là bọn giết người không chớp mắt vậy mà đồng chí Tiểu Lạc này lại dám đọ sức với chúng, hóa ra phụ nữ không he thua kém đắng mày râu đâu.” Ông ấy càng khen thì sắc mặt của sư đoàn trưởng Lý càng xấu đi nhưng ông ấy không thể hiện quá rõ ràng.



Sư đoàn trưởng trằm giọng nói: "Từ trước đến giờ trong quân đội chưa có tiền lệ như vậy, những thứ này có thể giúp người yêu của Ngạn Thần cởi mũ thành công hay không, đơn xin kết hôn của Tiểu Tiết có được thông qua hay không cũng không phải do chúng ta quyết định là được, càng không thể là chuyện một mình tôi có thể quyết định được mà cần phải được các lãnh đạo khác của tổ chức thảo luận và biểu quyết. Cứ để những thứ này ở chỗ tôi trước đi, tôi sẽ tiến hành thảo luận với chính ủy rồi sau đó nộp lên trên, còn cần phải cử người đến tỉnh Cát để điều tra thực địa nên mọi người quay về chờ nghe tin đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận