Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 384: Đón Tết 5

"Dì hai, chuyện này cũng không khoa trương như dì nói đâu, chỉ là có hai nam đồng chí cùng đơn vị bày tỏ mong muốn yêu đương với cháu mà thôi. Theo những gì mà dì nói, giống như phong cách sống của cháu không đoan chính vậy."



"Không không không, dì hai không có ý đó, dì hai cũng quan tâm đến chuyện cả đời của con."



"Cháu vẫn chưa có đối tượng, cháu không có hứng thú với hai người đó, chuyện đó cứ tính sau đi." Trần Tiểu Nguyệt trong ngữ điệu nghe có vẻ hơi thất vọng.



Ngô Nguyệt Anh biết rằng cơ hội biểu diễn của bà ta đã đến. "Ò, Tiểu Nguyệt, đừng lo lắng, con vừa xinh đẹp lại còn trẻ như vậy, nhất định có thể tìm được một chàng trai xứng đáng với con về tính cách, dung mạo và gia cảnh."



Trần Tiểu Nguyệt thở dài: "Không dễ tìm đâu ạ."



Ngô Nguyệt Anh cũng thở dài: "Tiểu tử Tiết gia kia nếu không về thôn thì không xứng với con, một chàng trai tốt như vậy, thật đáng tiếc."



"Di hai, không phải dì không biết sức khỏe của anh ấy không được bình thường.”



"Có gì bất thường? người ta đang tốt thế mà. Đó là vì con đã hiểu lầm thôi. Để dì kể cho con nghe, dì nghe Trần Thu Lan, người mà sống chung cùng di nói, bà ta và Tần Minh Huệ là đồng hương, và bọn họ có mối quan hệ rất thân. Điều bà ta nói chắc chắn không sai." Con hãy nghĩ mà xem cậu con trai nhà họ Tiết đó nếu cậu ta gặp một số vấn đề về sức khỏe thì làm sao cậu ta có thể khỏe mạnh như thế chứ?"



Trần Tiểu Nguyệt tựa hồ bị kích động, đột nhiên hưng phấn lên, vốn là muốn cảm ơn Ngô Nguyệt Anh, nhưng nghĩ tới Ngô Nguyệt Anh tính tình tham lam, nhất định muốn tiết lộ tin tức cho cô biết để kiếm được chút ích lợi, hừm, mơ đi.



Cô cố ý che giấu sự hưng phần của mình, bình tĩnh nói: "Dì hai, dì nói đúng. Cho dù anh ấy bình thường về mọi mặt, không có vấn đề gì, lại rất mạnh mẽ, anh ấy có thể làm được gì? Bây giờ anh ấy đã về quê rồi. Anh ấy chỉ có thể làm ruộng ở quê, chẳng khác gì những kẻ chân bùn ở quê, anh ta không còn xứng đáng với cháu nữa, dì hai, xin đừng nhắc đến chuyện này trước mặt cháu nữa.”



Nói xong, cô thờ ơ đứng dậy đi ra ngoài.



Ngô Nguyệt Anh tức giận đến run ray sau lưng cô ta tức giận kêu lên: "Lúc đầu khi cô theo đuổi người ta, còn không biết xấu hỗ đi theo người ta, còn nói nếu người ta không có khuyết điểm gì thì dù có theo người ta về quê cũng sẽ cùng người ta ở bên nhau." haiz, ai mà ngờ được chưa được bao lâu đã thay đổi rồi, người ta không có khuyết điểm nữa thì cô lại không thích nữa. Nha đầu chết tiệt này, tôi chúc cô đời này sẽ gả cho tên yếu sinh lí!"



Mà người đi ra ngoài Trần Tiểu Nguyệt, đã bắt đầu lên kế hoạch khi nào sẽ đi tìm Tiết Ngạn Thân.



Đại đội chiến thắng



Khi Trang Phỉ Phỉ đang ngủ, cô vô tình chạm vào cái nốt ruồi nhỏ trên xương quai xanh của mình, không biết có phải do cô tưởng tượng hay không, cô cảm thấy cái nốt ruồi nhỏ đó dường như đã lớn dần lên.



Cô ta soi gương một chút, phát hiện quả thật là lớn hơn lúc trước một chút. Trước khi xuyên không, cô ta đã mua được một món đồ cổ là sợi dây chuyền bằng đá huyết thạch” với giá năm trăm đồng ở một quầy bán hàng rong. Lúc đó cô ta chỉ cảm thấy sợi dây chuyền đó rất đẹp, chứ không trông chờ vào việc bản thân mua được đá huyết thạch chất lượng đứng đầu, cũng không tính toán cất giữ nó. Bình thường cô ta vẫn luôn mang nó trên co của chính mình như đồ trang sức.



* Đá huyết thạch hay còn gọi là đá huyết kê, có tên tiếng anh là Heliotrope, là một loại khoáng thạch có thành phần bao gồm chu sa, Dolomit, Canxit, ... Màu đỏ của đá huyết thạch như máu tươi được tạo nên từ vật chất có trong chu sa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận