Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 976: Khuyên Nhủ Rời Đi 1

Chuong 976: Khuyen Nhu Rời Đi 1



Sau khi sư đoàn trưởng Lý rời khỏi thì Tiết Ngạn Thần càng phát giác lão khốn khiếp này kỳ lạ hơn.



Thái độ của ông ta khác một trời một vực với chuyện anh ở lại hay ra đi, hình như bây giờ ông ta không hề muốn anh ở lại đây, rốt cuộc chuyện này có ảnh hưởng gì đến ông ta?



Bỗng nhiên anh chợt nhớ đến tình cảnh gặp Lý Tuyết ở tiệm cơm quốc doanh, bà nội và vợ anh đã nghĩ Lý Tuyết là đào hoa nát của anh, tuy nhiên anh không phải là người tự luyến nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng không phải không có khả năng. Liên tưởng đến lúc ở trong nhà ăn quân đội, Lý Tuyết hết lần này đến lần khác xuất hiện trước mặt anh và Triệu Quân, ban đầu anh còn cho rằng Lý Tuyết vừa ý Triệu Quân nhưng nhiều dấu hiệu khác đã chứng tỏ mục tiêu của Lý Tuyết hoàn toàn không phải là Triệu Quân.



Vậy thì rất có thể đó là anh.



Chưa kể anh đã có người yêu là Lạc Tĩnh Nghiên và thậm chí đã đi đến bước nói chuyện hôn nhân. Cho dù anh không gặp được Lạc Tĩnh Nghiên và không yêu Lạc Tĩnh Nghiên thì cũng sẽ không có hứng thú với Lý Tuyết.



Chẳng lẽ sư đoàn trưởng Lý muốn anh rời khỏi đây là vì con gái của mình? Anh nghĩ ông ta đường đường là một sư đoàn trưởng thì sao có bụng dạ hẹp hòi như vậy, vì chuyện riêng mà muốn đuổi anh đi.



Nếu thật sự cấp trên đã không đồng ý đơn xin kết hôn của anh thì anh cũng sẽ không có lời trách móc nào, có thể ngay lập tức rời đi.



Nhưng nếu có người cố tình muốn đuổi anh đi vậy thì anh sẽ không bao giờ dễ dàng rời khỏi đây như vậy được.



Đợi sau khi sư đoàn trưởng Lý đưa đồ lại cho anh thì anh chắc chắn sẽ đi tìm lãnh đạo cấp cao hơn, anh sẽ đem những thứ đó đến hỏi cho rõ ràng.



Gần tối thì Triệu Quân mang cơm nước quay về, vừa về đã nói chuyện phiếm với anh.



"Lão Tiết, lão Tiết, em báo cho anh một tin tức lớn có bằng chứng xác thực, lần này hoàn toàn là bằng chứng xác thực. Hóa ra suy đoán của em là hoàn toàn chính xác, chuyện đó đã thực sự xảy ra rồi."



Anh ấy cứ thao thao bất tuyệt, anh ay tự đặt cơm lên bàn của Tiết Ngạn Thần.



"Lão Tiết, thật sự em không biết có nên chúc mừng anh không hay là nên đồng cảm với anh nữa."



"Đừng khoác lác nữa, rốt cuộc là có chuyện gì, cậu mau nói cho rõ ràng."



Tiết Ngạn Thần cau mày nhìn Triệu Quân vừa bận rộn ăn cơm nhưng miệng vẫn không ngừng nói.



Triệu Quân cắn một miếng màn thầu rồi lại ăn một miếng rau, anh ay ăn vội mây miếng rồi lại nhìn Tiết Ngạn Thần với đôi mắt rực lửa hóng hớit.



Miếng bánh trong miệng còn chưa nuốt xuống bụng thì anh ấy đã nói: "Lão Tiết, anh không ra ngoài nên không biết bây giờ cả quân khu đang điên lên rồi, mẹ kiếp thật sự Lý Tuyết đó vừa ý anh rồi, người ta còn muốn theo đuổi anh nữa. Chẳng trách hằng ngày cô ta đều ngồi ăn cơm đối diện chúng ta, hóa ra là cô ta có ý với anh. Anh nói xem vừa y thì vừa ý, theo đuổi thì theo đuổi, tại sao còn de tất cả mọi người trong quân khu biết chuyện này chứ?"



Lông mày của Tiết Ngạn Thần càng nhíu chặt hơn, trong lòng của anh cảm thấy như vừa nuốt phải một con ruồi.



"Lão Tiết, chúc mừng anh đã có cơ hội được làm re hiền của sư đoàn trưởng Lý, e rằng thanh niên trí thức Lạc phải chịu tủi thân rồi. Lão Tiết, vì tiền đồ sau này của mình nên anh hãy cứ làm Trần Thế Mỹ* một lần đi."



*Nhân vật dân gian xuất thân ban hàn nhưng được làm phò mã



Tạch, một quả bóng giấy đập thẳng vào giữa trán của Triệu Quân.



Anh ấy đưa tay lên xoa trán: "Vẫn là lão Tiết anh đấy, ném một quả bóng giấy có thể đau đến như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận