Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 466: Xây Nhà Bên Cạnh Nhà Cô 3

Đồ ngọt có công dụng làm người khác vui vẻ, mấy người vừa ăn Mật Tam Đao vừa trò chuyện, đều vui vẻ cười, xem ra là ngọt đến trong lòng rồi.



Sau khi Tiết Ngạn Thần đến khu nhà ở của thanh niên trí thức của đại đội Thắng Lợi, Lạc Tĩnh Nghiên đương nhiên cũng cho anh ăn một ít, Tiết Ngạn Thần ăn Mật Tam Đao vừa ngọt vừa mềm, không biết có phải do lăng kính của vợ anh không, anh cảm thấy vợ anh làm món gì cũng rất ngon, chỉ cần ăn đồ vợ anh làm, không chỉ trong miệng ngọt, trong lòng càng ngọt ngào hơn. Chỉ là người đàn ông này còn cảm thấy Mật Tam Đao không ngọt bằng môi vợ mình, miệng nhỏ của vợ là ngọt nhất, Mật Tam Đao ăn không bao nhiêu nhưng anh đã hôn Lạc Tĩnh Nghiên mấy cái.



Lúc anh gặp Triệu Quân trong khu nhà, Triệu Quân vẫn là dáng vẻ rầu rĩ.



Anh ấy vẫn đang lo lắng vấn đề về nhiên liệu mới.



Hai người lại tránh khỏi đám đông, bắt đầu một cuộc nói chuyện riêng.



"Anh Thần, lần này Lại Xuân Dương bị bắt đã chứng thực chuyện trong đội ngũ chúng ta xuất hiện gian tế, nếu đã xuất hiện gian tế, tin tức về nhiên liệu mới cũng đã bị lộ ra, bên kẻ địch chắc không chỉ phái một mình Lại Xuân Dương đâu nhỉ. Nhưng thế nào chúng ta cũng không tìm được hàng mẫu đó, cũng rất rau rĩ đó." "Tôi đoán cũng không bao lâu nữa, bên quân khu sẽ đưa mệnh lệnh xuống cho chúng ta." "Gọi chúng mình về, kal" Triệu Quân làm một động tác cắt cổ. "Cũng không đến nỗi gọi chúng ta về chịu phạt, lần bắt đặc vụ của địch này cũng được xem là một công lao, họ không thể phạt chúng ta khi mình vừa lập công được. Ý của tôi là vẫn không tìm được hàng mẫu đó, có thể họ sẽ phái thêm người đến hoặc để những đồng chí khác thay thế chúng ta." "Cho dù là loại nào cũng không có kết quả tốt đẹp gì. Lúc tôi vừa đến đây, tôi rất tự tin sẽ tìm được mẫu nhiên liệu, còn bốc phét với may đồng chí khác, kêu họ đợi chúng ta trở về ăn tiệc mừng công nữa, anh Thần, tôi, tôi thật sự hối hận đã nói những câu đó."



Tiết Ngạn Thần nhíu mi: "Tôi cũng giống cậu, lúc đầu còn cảm thấy tôi sẽ không thất bại, bây giờ tôi vẫn nghĩ như vậy, chưa từng nghĩ đến bỏ cuộc."



"Thứ đó giống như mọc cánh vậy, nó còn có thể bay ra khỏi nơi này, chắc bay đến nơi khác hả." Đột nhiên, anh ấy nghĩ đến một vấn đề: "Xung quanh núi này có may đại đội lận, ngoại trừ đại đội Thắng Lợi và đại đội Tiền Tiến ở hai bên, ra xa hơn còn có đại đội Đào Hoa, đại đội Hồng Kỳ, đại đội Lợi Nông, những người trong nhiều đại đội như vậy, bình thường cũng hay lên núi nhặt củi, tìm trái cây dại, thậm chí còn có người đi săn đến, tôi đang nghĩ thứ đó có thê nào đã bị người nào đó trong may đại đội đó nhặt đi không, nên chúng ta mãi không tìm thấy."



"Nếu là như vậy, muốn tìm thấy càng khó khăn hơn, bên đây nhiều người như vậy, nếu chúng ta công bố tin tức ra ngoài, người nhặt được có giao nộp ra không là một chuyện, nếu vì vậy mà bên địch nhận được tin tức, lấy được mẫu nhiên liệu sớm hơn chúng ta một bước vậy là hỏng hết. Anh Thần, cậu nói nên làm thế nào?" Lúc Triệu Quân gặp chuyện lớn đều hỏi ý kiến của Tiết Ngạn Thần, để Tiết Ngạn Thần quyết định, lúc họ ở quân đội, một người là tiểu đoàn trưởng, một người là đại đội trưởng, cũng là mối quan hệ cấp trên cấp dưới.



Tiết Ngạn Thần cũng cảm thấy chuyện này khó giải quyết, anh nhíu mày suy nghĩ giây lát.



"Triệu Quân, có đôi khi giải quyết vấn đề không chỉ dựa vào thực lực, còn phải xem vận may. Chuyện huy hiệu đó tuyệt đối không được công bố, chúng ta cũng không thể gõ cửa từng nhà hỏi có nhặt được một cái huy hiệu đặc biệt không, vậy có nghĩa tự làm lộ thân phận và nhiệm vụ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận