Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 523: Trợ Giúp Hẹn Ho 1

Trong lúc Lạc Tĩnh Nghiên ngắm nghía chiếc huy hiệu, thật ra cũng đang để ý đến sự thay đổi của Tiết Ngạn Thần, cô phát hiện anh thật sự bị chiếc huy hiệu trong tay cô hấp dẫn sự chú ý, từ trong ánh mắt của anh có thể nhìn ra được anh coi trọng chiếc huy hiệu này như thế nào, nếu như đây chỉ là một chiếc huy hiệu bình thường, e là anh sẽ chỉ nhìn lướt qua một chút, hiện giờ lại nhìn nó không chớp mắt, vẻ mặt chăm chú, giống như là thấy được một thứ gì đó vô cùng quý giá.



Quả nhiên chiếc huy hiệu này rất không bình thường, có liên quan den anh.



Như vậy là cô có thể lại tiến hành xác nhận thêm một bước.



Sau khi ngắm nghía chiếc huy hiệu một lát, cô cố ý đưa chiếc huy hiệu cho Tiết Ngạn Thần nhìn.



"Ngạn Thần, anh xem chiếc huy hiệu này có phải là rất đặc biệt không, nó không giống với những chiếc huy hiệu khác, những chiếc huy hiệu khác đều là làm bằng một mảnh kim loại, đằng trước lồi ra, đằng sau hơi lõm vào."



"Nhưng mà cái này lại là cả hai mặt đều lỗi, nó cũng hơi nặng hơn bình thường một chút, không biết rốt cuộc bên trong là rỗng ruột hay đặc ruột. Đây là lần đầu tiên em thấy một chiếc huy hiệu như vậy, anh từng tham gia quân ngũ chắc hẳn được trông thấy nhiều thứ hơn em, lúc trước khi anh ở trong quân đội, hay là ở những nơi khác có nhìn thấy thứ gì như thế này không?”



Nói xong, cô còn lật hai mặt chiếc huy hiệu cho Tiết Ngạn Thần nhìn.



Tiết Ngạn Thần sau khi nhìn thấy chiếc huy hiệu đó, ánh mắt lập tức không rời ra được, anh còn muốn cầm lấy nhìn kỹ một chút, nhưng phải hỏi ý kiến của Lạc Tĩnh Nghiên trước: "Anh có thể cầm nó nhìn một chút không?"



"Tất nhiên là được rồi, cho anh nè."



Lạc Tĩnh Nghiên đặt huy hiệu vào tay anh, sau khi Tiết Ngạn Thần nhận lấy, lập tức bắt đầu quan sát chiếc huy hiệu này.



Vẻ mặt của anh vô cùng nghiêm túc và tập trung, lúc này không thể dùng từ "nhìn" để diễn tả cách anh quan sát chiếc huy hiệu nữa, mà phải gọi là cần thận nghiên cứu, mỗi một chỗ, mỗi một chỉ tiết nhỏ của chiếc huy hiệu anh đều không bỏ qua.



Sau khi lật qua lật lại quan sát, anh phát hiện ra chiếc huy hiệu này không chỉ có vẻ ngoài khác những chiếc huy hiệu bình thường, đặc biệt nhất là phần giữa của nó có một ký hiệu nhỏ hơi mờ, nếu như không phải cố ý quan sát chỗ đó thì hoàn toàn không phát hiện ra được.



Xem ra trước mắt, vẻ bề ngoài của chiếc huy hiệu này, vật liệu chế tạo, trọng lượng, còn có ký hiệu kia đều trùng khớp với thùng chứa mẫu nhiên liệu bị mất trong phòng thí nghiệm, giống tới chín mươi phần trăm, chỉ cần biết rõ một điểm cuối cùng, anh sẽ có thể gỡ bỏ tất cả ngụy trang của mình, thẳng thắn với Lạc Tĩnh Nghiên tất cả mọi chuyện.



Anh nghiên cứu chiếc huy hiệu xong, ngang đầu nhìn về phía Lạc Tĩnh Nghiên: "Tĩnh Nghiên, em nhặt được chiếc huy hiệu này từ bao giờ, ở đâu vậy, có thế nói chỉ tiết làm sao nhặt được nó cho anh biết không?"



Lạc Tĩnh Nghiên nghĩ đến chuyện bản thân mình vẫn còn cất giấu bí mật, tất nhiên sẽ không nói cụ thể chi tiết chuyện nhặt được huy hiệu cho anh biết, ngoại trừ không gian của cô và con mèo có dị năng, những thứ khác đều có thể trả lời một cách thành thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận