Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1046: Buộc Phải Chia Tay 3

Khâu Ái Chân xắt thịt, băm nhỏ hành lá do chị dâu Định gọt vỏ cho vào thịt, sau đó đưa cho Lạc Tĩnh Nghiên trộn nhân.



Sau khi điều chỉnh nhân bánh bao và trộn mì xong, mấy bà vợ quân nhân ngồi quây quần làm bánh bao.



Trong khi nói chuyện, bốn người không khỏi muốn an ủi Lạc Tĩnh Nghiên.



"Tinh Nghiên, bọn họ là quân nhân, bọn họ thỉnh thoảng sẽ đi làm nhiệm vụ. Tôi nghĩ lúc tôi sinh con ở bệnh viện, lão Khương của nhà tôi đã bị gọi đi nhiệm vụ. Không thể trách được, công việc của bọn họ là như vậy” Cảnh Diễm Hồng nói.



"Chị dâu, tôi hiểu rồi. Tôi rất ủng hộ việc làm của Ngạn Thần. Họ đứng ở tiền tuyến để bảo vệ gia đình và đất nước. Vợ quân nhân chúng ta phải canh gác hậu phương cho họ. Tôi sẽ đợi anh ấy trở về."



Cảnh Diễm Hồng gật đầu: "Tĩnh Nghiên thực sự biết nhìn đại cục và có thể tính đến tình hình tổng thể. Chả bù cho ai đó chỉ biết làm ầm ï và đổ lỗi cho một số người."



"Cô đang nói về vợ của Đại úy Ngô Chỉ thuộc tiểu đoàn thứ hai của Trung đoàn thứ ba sao?.” Khâu Ái Trân nói.



Cảnh Diễm Hồng mỉm cười: "Chính là cô ta. Lúc mới kết hôn, sau đêm tân hôn, ngày hôm sau đội trưởng Ngô được yêu cầu đi làm nhiệm vụ khẩn cấp. Hôm đó vợ anh ấy khóc rất nhiều nên phải kéo cô ta theo. Đội trưởng Ngô đi, dù có bao nhiêu người khuyên nhủ cô ta cũng không chịu nghe, điều này khiến đội trưởng Ngô rất tức giận.”



"Này, sau này Ngô đội trưởng đi làm nhiệm vụ, cô ta luôn ngăn cản anh ấy đi. Nói mới nhớ, nếu không có cô ấy thì đội trưởng Ngô đã được thăng chức từ lâu rồi. Anh ấy đã làm đại đội trưởng hơn mười năm rồi. Bao năm rồi, bây giờ anh ấy vẫn ở đó, chức vụ cũ, nếu không có lòng thương xót của tổ chức, có lẽ đã bị giáng chức phó đại đội trưởng rồi." Cảnh Diễm Hồng đột nhiên hạ giọng, thần bí nói: "Nghe nói hai vợ chồng hình như sắp ly hôn vì Ngô đại đội trưởng sắp bị giáng chức, là sĩ quan đã nói như vậy. Nếu không thực hiện mệnh lệnh đã giao và không làm những gì được sai bảo thì còn cần làm gì nữa? Tôi nghĩ cách chức anh ấy là chuyện sớm muộn.”



"Tôi đã khuyên cô vợ trẻ đó bao nhiêu lần phải quan tâm đến người đàn ông của mình, cô ấy không nghe, thậm chí còn cãi nhau với tôi. Thôi, tôi không quan tâm nữa, cứ đợi kết quả đi..."



"Đúng vậy, chúng ta hãy chờ xem kết quả. Dù sao cũng không ai có thể điều khiển được ai hay thuyết phục ai." Lạc Tĩnh Nghiên rất thích nghe bọn họ trò chuyện, nghe nói ở đâu có phụ nữ thì ở đó có tin đồn, xem ra câu nói này không ngoa.



Trong lúc làm và ăn bánh bao, may vị quân phu nhân cùng Lạc Tĩnh Nghiên nói chuyện trong viện, dù tốt hay xấu, những gì tầm phào sẽ được lấy ra để thảo luận. Nhưng cũng thích thú nghe những lời bàn tán.



Lúc này, tại một ngôi làng nhỏ trên núi tên là Điền Gia Ao gần khu quân sự.



Một người phụ nữ hai mươi sáu, bảy tuổi đang dùng xô tưới ruộng rau, rau cô ấy trồng phát triển rất tốt, không những ăn ở nhà mà còn có thể hái về đem bán ở chợ gần nhà quân đội, số tiền cô ấy bán được dùng để trang trải chi phí trong gia đình.



Người phụ nữ có dáng người gay cao khoảng 1m70, chiều cao cao tương ứng với khuôn mặt sáng sủa.



Khuôn mặt trái xoan chuẩn mực, đôi mắt đào xinh đẹp cuốn hút, chiếc mũi khoằm, đôi môi hình nụ cười luôn mang đến cho người nhìn cảm giác am áp, dễ chịu.



Dù làn da hơi rám nắng và thô ráp do phơi nắng nắng gió lâu ngày trên nương rẫy nhưng cô ấy vẫn được coi là một mỹ nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận