Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 916: Cùng Nhau Trở Về 1

Chuong 916: Cung Nhau Trở Về 1



Nhưng khi bà nội Tiết nói với ba Tiết và mẹ Tiết về ý định đi cùng với Lạc Tĩnh Nghiên, cả hai người họ đều đồng lòng phản đối.



"Mẹ, mẹ đã lớn tuổi rồi, mẹ ở đây có bọn con chăm sóc, nếu mẹ đi đến đó gây thêm phiền phức cho người khác thì sao."



"Mẹ, ở quê Tĩnh Nghiên còn phải chăm sóc cho em trai, với lại còn có ba mẹ con bé nữa, sao mẹ nói đi là đi như vậy được, con bé nhất định sẽ rất bận rộn"



Nghe những lời phản đối của hai người, bà nội Tiết liền thấy khó chịu, nóng nảy nói: "Mẹ sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân, sẽ không gây phiền phức có bắt cứ ai. Con dâu cũng đã đồng ý với mẹ rồi, mẹ chỉ là thông báo với hai đứa thôi, không cần mấy đứa đồng ý"



Ba mẹ Tiết đều biết tính tình của bà nội Tiết hơi ngang bướng, thế là vội vàng dùng thái độ mềm dẻo nói chuyện với bà cụ.



Ba Tiết nói: "Mẹ ơi, không phải bọn con không cho mẹ di với con dâu. Nhưng mà mẹ suy nghĩ lại một chút, mẹ về đó, dù cho mẹ không gây phiền phức cho ai, thế nhưng mọi người thấy mẹ lớn tuổi chắc chắn sẽ phải dành thời gian ra để chăm sóc, quan tâm cho mẹ có đúng không ạ?”



"Mẹ không cần ai chăm sóc cho me, me co the giup Tinh Nghien chăm sóc cho người nhà con bé nữa."



"Mẹ ơi, mẹ không thể nói như vậy được, người nhà họ không dám nhận sự chăm sóc của mẹ đâu.”



Bà nội Tiết thấy bọn họ đều không đồng ý, đập bàn một cái nói "Dù mấy đứa không cho thì mẹ vẫn cứ đi, mấy đứa nói gì cũng vô dụng.”



"Mẹ, sao mẹ lại tùy hứng như thế?" Vì không muốn bà nội Tiết làm bậy, ba Tiết tung ra đòn sát thủ,"Mẹ cứ đi đi, con không đưa giấy giới thiệu đâu, để con xem thử mẹ đi như thế nào."



"Con." Bà nội Tiết tức giận đến giậm chân, chỉ vào ba Tiết, cắn răng nghiền loi"Me đã nói mẹ có thể tự lo tốt cho mình, vậy mà may đứa cứ khăng khăng không đồng ý cho mẹ đi. Vậy được, nếu mây đứa không cho mẹ đi, vậy thì mẹ sẽ ngày ngày ở nhà phá hoại, cho máy đứa tức chết."



Ba Tiết với mẹ Tiết nhìn nhau, thật sự hết nói nổi bà cụ.



Ba Tiết thấy bà nội Tiết thật sự tức giận, liền thoả hiệp, vội vàng cười để làm bà cụ vui.



"Được rồi, được rồi, mẹ. Mẹ muốn đi thì đi đi, chúng con không cản nữa, đỡ cho mẹ phải ở nhà phá. Nhưng mà đến đó, mẹ cũng đừng phá nhà Tĩnh Nghiên đó nha.”



"Chắc chắn sẽ không." "Cũng không được gây phiền phức cho Tĩnh Nghiên."



"Con yên tâm, mẹ không phải là người hồ đồ."



Mẹ Tiết cũng thoả hiệp,"Vậy được rồi, ngày mai mấy đứa nhỏ sẽ đi, giờ con đi chuẩn bị hành lý cho mẹ. Mẹ nhất định phải chăm sóc bản thân cho tốt, đừng làm tụi con lo lắng."



"Không đâu mà."



Bà nội Tiết vừa ra khỏi cửa, liền gật đầu cười hì hì với Lạc Tĩnh Nghiên.



Bà đã thành công.



Sau đó đi tới bên cạnh Lạc Tĩnh Nghiên, cùng đập tay với Lạc Tĩnh Nghiên,"Bọn họ đồng ý rồi, bà con ta nhanh đi thu dọn đồ đạc thôi." "Mẹ, để con phụ mẹ."



Mẹ Tiết cũng tới giúp bà nội Tiết thu dọn đồ đạc, mùa đông ở Đông Bắc thì lạnh hơn nhiều so với Bắc Kinh, mẹ Tiết dặn dò: "Mẹ, ở bên đó rất lạnh, mẹ cầm theo nhiều quần áo mùa đông chút, mẹ nhớ mang theo cả cái áo len và mũ, lầy cả khăn quàng lông thỏ, với vớ bông nữa.”



Mẹ Tiết nói lải nhải cả buổi, vừa giúp bà nội Tiết xếp quần áo.



Sau khi xếp quần áo xong, mẹ Tiết bỏ đồ vào một cái túi lớn, rồi dúi cho bà nội Tiết một trăm đồng tiền: "Mẹ, nếu không đủ quần áo mặc, thì khi đến bên đó mẹ mua thêm nha.”



"Được rồi, mẹ biết rồi." Bà nội Tiết cầm tiền trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận