Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 192: Báo Ứng 3

Chuong 192: Bao Ung 3



Trông thấy móng tay của cô sắp chọc đến mặt mình, Lại Xuân Minh đột nhiên lảo đảo đứng lên, xoay người muốn chạy ve phía cửa, thế nhưng làm sao Lạc Tĩnh Nghiên có thể cho phép anh ta chạy trốn được.



Cô đứng phía sau anh ta, dùng tay giữ chặt bờ vai của anh ta kéo anh ta trở về sau đó tiếp tục vươn móng tay về phía anh ta.



"Lại Xuân Minh, anh trốn không thoát đâu, tôi nhất định sẽ khiến anh phải đền mạng cho tôi và đứa con đã chết của tôi, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của anh."



Toàn thân Lại Xuân Minh run lên: “Thanh niên trí thức Trương, Tử... Tử Nguyệt, cô buông tha cho tôi đi, cầu xin cô buông tha cho tôi. Về sau mỗi năm tôi sẽ đốt tiền giấy cho cô, bày biện đồ cúng cho cô, cầu xin cô đừng giết tôi."



"Không thể, anh phải trả giá bằng mạng sống của mình."



Lại Xuân Minh bị dọa đến mức không còn sức để chạy trốn, thần trí bắt đầu không rõ ràng, anh ta đau khổ ôm đầu: "Không, đừng giết tôi, thanh niên trí thức Trương, cầu xin cô buông tha cho tôi, đừng giết tôi."



Lạc Tĩnh Nghiên giơ một chân lên đá vào đầu anh ta, đầu anh ta hơi ong lên, ngay sau đó ngã xuống mặt đắt.



Trong miệng còn không ngừng nói: "Đừng giết tôi, đừng giết tôi." Lạc Tĩnh Nghiên lại lần nữa nhấc chân đá vào hạ bộ đã từng làm ra chuyện ác của anh ta để bảo đảm cả đời này anh ta không thể lên được nữa.



Lại Xuân Minh khàn giọng kêu thảm, thậm chí còn lớn tiếng khóc rống lên: "Thanh niên trí thức Trương, thanh niên trí thức Trương, tôi biết sai rồi, cầu xin cô buông tha cho tôi, buông tha cho tôi đi."



"Buông tha cho anh, không có cửa đâu, cả đời này tôi sẽ không bỏ qua cho anh, tôi muốn tra tấn anh đến chết, mỗi ngày đều đánh anh, rút gân, lột da anh khiến anh sống không bằng chết."



Lại Xuân Minh khóc đến mức nước mắt nước mũi tem lem, trong miệng không ngừng câu xin: "Tha cho tôi đi, thanh niên trí thức Trương, tôi không nên cưỡng ép cô, không nên khiến cô mang thai còn vứt cô cho tên vô lại kia, tôi biết sai rồi, biết sai rồi!"



Lạc Tĩnh Nghiên lại dùng đèn pin và mặt quỷ hù dọa anh ta khiến anh ta sợ tới mức nhảy bắn khỏi mặt đất đập vào tường.



"Thanh niên trí thức Trương, đừng lấy mạng tôi, tôi bảo đảm, tôi bảo đảm về sau sẽ không bao giờ hại cô nữa.”



Lạc Tĩnh Nghiên đi đến trước mặt anh ta sau đó kéo mặt nạ lên: "Lại Xuân Minh, anh nhìn xem tôi là ai."



Nào biết được gương mặt dưới lớp mặt nạ kia còn đáng sợ hơn chiếc mặt nạ khi nãy. Lần này Lại Xuân Minh còn không cả thốt ra thành lời, chỉ biết mở to con mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vô cùng dữ tợn trước mặt.



Khoảng vài phút trôi qua, tay chân Lại Xuân Minh cũng trở nên lạnh toát, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh đã từng xảy ra trong quá khứ. Những gì anh ta nhớ lại lần lượt hiện lên giống như một cuộn phim đang đan xen trình chiếu sau đó những hình ảnh cũng trở nên hỗn độn, bên tai anh ta toàn là những tiếng vọng khủng bó, quỷ dị vây quanh.



Bỗng dưng trên mặt anh ta lộ ra vẻ quỷ dị rồi đột nhiên ngây ngô cười ha hả, anh ta nhắc cánh tay của mình lên hung hăng cắn thật mạnh, vết thương trên cánh tay lập tức chảy đầy máu.



Sau đó anh ta đột nhiên trốn sang một bên quơ quào vào không trung: "Đừng cắn tôi, đừng cắn tôi, tôi sợ đau, cầu xin cô. Thanh niên trí thức Trương, đừng cắn tôi... Không cắn anh sao, ai kêu anh hại tôi và con tôi chết thảm như vậy, tôi sẽ cắn anh, tôi cắn chết anh." Anh ta bỗng dưng lại cắn một cái lên cánh tay của mình.



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận