Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 934: Nhận Được Điện Tín 2

"Bà nội, không cần gấp, vẫn là phải đợi anh ấy trở về, xác nhận kết quả cuối cùng rồi mới chuẩn bị vẫn chưa muộn ạ".



"Đúng thế, đúng thế. Chỉ là bây giờ chưa chuẩn bị thì đến lúc đó hai đứa phải đợi thêm vài ngày. Nếu không thì như vậy đi, có thể chuẩn bị trước quần áo mặc trong hôn lễ cho hai đứa trước. Tìm người làm cho cháu một bộ đồ cưới, còn về đồ của Ngạn Thần, nó không ở đây, đợi nó trở về thì lên huyện mua một bộ”.



"Bà nội, đúng là ý hay. Nhưng mà, áo cưới của cháu không cần tìm người khác làm, tự cháu có thể chuẩn bị được, cháu cũng biết số đo của Ngạn Thần, cũng có thể cùng lúc may ra.”



"Được, được, được. Ngày mai chúng ta lên huyện mua vải”.



"Bà nội, cháu có vải ở đây".



Vải năm ngoái từ chỗ Trang Phỉ Phi làm ra còn không ít.



Cô lấy từ hòm gỗ ra, thực ra là từ trong không gian lấy ra một tắm vải màu đỏ và một tắm vải màu đen.



Thời này người ta ăn mặc rất đơn giản, cho dù là lúc kết hôn, áo cưới cũng không quá rườm rà.



Cô dâu thường mặc áo trên màu đỏ, váy thì màu đen hoặc màu xanh, chú re thì mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn là được. Cô đưa vải cho bà nội Tiết xem: "Bà nội, chỗ này là đủ rồi. Còn về đồ của Ngạn Thần, trong hòm của cháu vẫn còn vải. Từ năm ngoái khi quyết định năm nay kết hôn, cháu đã mua trước vải rồi."



Lời này tất nhiên là đang lừa bà nội Tiết, bà cụ liên tục gật đầu nói: "Tốt tốt tốt, vậy chúng ta liền bắt đầu làm thôi, quần áo làm xong rồi, còn có thể đi chuẩn bị việc khác”.



Hai người nói làm là làm, Lạc Tĩnh Nghiên phụ trách kẻ chia trên vải, bà nội Tiết thì cắt vải, sau đó lại do Lạc Tĩnh Nghiên dùng máy may may các mảnh vải lại với nhau.



Buổi tối, cô đặc biệt ra chuồng bò một chuyến, kết hôn là chuyện lớn nhất định phải thương lượng với bố mẹ mới được.



"Bố, mẹ. Báo cáo kết hôn của con và Ngạn Thần không được thông qua, con re hai người qua may ngày nữa sẽ quay về, đợi anh ấy quay về chúng con sẽ cùng đi đăng ký kết hôn, hai người sẽ trở thành bố mẹ vợ chân chính của anh ấy rồi".



Ba Lạc mẹ Lạc nghe được tin này, trong lòng có một cảm xúc không nói lên lời.



Phải vui cho bọn nhỏ, bọn chúng sắp kết hôn rồi, người có tình sắp có thể trở thành người thân rồi, vón là một chuyện vô cùng tốt nha.



Nhưng mà, Tiết Ngạn Thần lại vì vậy mà phải xuất ngũ, từ đây từ bỏ sự nghiệp bản thân vô cùng yêu thích, bỏ dở lý tưởng và hoài bão của mình, đây cũng là điều làm người khác đau lòng.



Bồ lạc thở dài: "Không ngờ lại có kết quả như vậy. Tĩnh Nghiên, lần này Ngạn Thần phải hi sinh quá lớn, chứng minh rằng nó rất quan tâm đến còn, hoàn toàn đặt con vào vị trí hang đầu. Bố không yêu cầu gì khác, chỉ mong các con sau ngày sống bình an thuận lợi, hạnh phúc vui vẻ".



Lạc Tĩnh Nghiên định rằng sau khi cải cách sẽ lấy những đồ vật trong không gian của mình, cùng Tiết Ngạn Thần kinh doanh, cố gắng phát triển kinh tế đất nước, để giảm bớt hối tiếc trong lòng anh. "Bố, mẹ. Việc đã tới nước này, chúng ta cũng chỉ có thể nhìn về phía trước. Vẫn phải sống qua ngày, hôm nay con đến để nói với hai người chuyện kết hôn, đợi bọn con lấy được chứng nhận kết hôn rồi sẽ bày tiệc rượu trong thông, chúng ta cũng bàn bạc bàn bạc chút đi?"



"Chúng ta ở đây cũng không có thân thích, nếu mời thì cũng chỉ mời những người thân quen trong thôn, cùng với những thanh niên trí thức ở Tri Thanh Điểm của hai người. Đương nhiên, Triệu Văn Tùng thì không cần mời."



Lạc nói: "Tĩnh Nghiên, kết hôn phải chuẩn bị rất nhiều thứ, mẹ nói cho con biết..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận