Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 213: Vu Khống 2

"Phương Chí Viễn vừa bị bắt thì cô ta mang thai, đúng là báo ứng mà, ba của đứa trẻ không có ở đây, xem cô ta giải thích thế nào."



Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Nói không chừng cô ta đã nghĩ ra cách xử lý đứa nhỏ này rồi."



"Phá sao?"



"Với tính tình của cô ta, nói không chừng sẽ làm như vậy."



"Vậy chúng ta cứ xem cô ta sẽ làm thế nào đi."



Trong ký túc xá, Đỗ Nghệ Nam cũng nhận thấy mình khác hẳn thường ngày.



Cô ta không bị bệnh hay ăn nhằm thứ gì, thế nhưng cô ta đã non khan lien tuc nam Sau ngay rồi.



Lúc cô ta còn ở nhà, thời điểm chị dâu mang thai cũng hay nôn khan, nôn nao, điều này cũng làm cô ta hoài nghỉ không biết liệu mình có mang thai con của Phương Chí Viễn hay không?



Phương Chí Viễn bị bắt rồi, ngay lúc này cô ta lại mang thai, hoàn toàn không có cách nào xử lý đứa nhỏ này cả.



Không thể sinh ra, thì chỉ có thể phá.



Nhưng phá thai rất nguy hiểm, nếu như đến bệnh viện, muốn được bác sĩ phẫu thuật cho thì phải kết hôn rồi, đã vậy còn phải được nửa kia đồng ý, nếu không, có thai trước khi kết hôn sẽ bị coi là vi phạm thuần phong mỹ tục, sẽ phải chịu sự trừng phạt tương ứng.



Cho nên, cô ta chỉ có một lựa chọn, đó chính là tự mình lén lút giải quyết triệt để đứa nhỏ này.



Nhưng nghĩ đến đây, cô ta lại rơi vào do dự.



Bởi vì lén phá thai sẽ không có biện pháp bảo vệ y tế nào, cho nên rất dễ xuất hiện tình trạng xuất huyết nhiều, thậm chí là gây chết người.



Trong khoảng thời gian ngắn, cô ta khổ não không thôi.



Đột nhiên, cô ta nghe thấy bên ngoài có tiếng thảo luận và cãi vã.



Thím Hồ dẫn Hồ Tam Cường tới đây, theo sau là các dì các thím trong thon.



Thim Hồ đi đến trước cửa nhà Lạc Tĩnh Nghiên nói: "Thanh niên trí thức Lạc, cháu quấn lấy Tam Cường nhà chúng tôi, còn ngủ với nó nữa, cho nên không thể không chịu trách nhiệm được. Chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói, hôm nay thím kéo Tam Cường tới cầu hôn cháu, cháu ra ngoài chúng ta bàn bạc chút chuyện kết hôn đi."



Các thim các dì phía sau bọn họ đều đang mồm năm miệng mười xì xào bàn tán, ở trong thôn chuyện này được coi như là tin tức lớn, nhất là khi nhà gái chủ động câu dẫn nhà trai, lại còn xảy ra quan hệ trước hôn nhân.



Các thanh niên trí thức nữ trong ký túc xá nhao nhao chạy ra ngoài hong chuyện, các thanh niên trí thức nam cũng không ngoại lệ, bọn họ cũng cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.



Đồng thời, bọn họ cũng thấy lạ, sao Lạc Tĩnh Nghiên lại coi trọng Ho Tam Cường nhỉ?



Lạc Tĩnh Nghiên nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài thì cũng từ trong phòng di ra.



Thim Hồ nói: "Tĩnh Nghiên, cháu ra ngoài rồi. Hôm nay thím và Tam Cường đến đây để bàn bạc chuyện kết hôn của hai đứa. Cháu thấy đấy, hai đứa cũng đã ngủ với nhau rồi, chuyện cháu là vợ của thằng bé không ai có thể chối cãi được. Thế nên, cho hai đứa kết hôn càng sớm thì hai đứa sẽ càng sớm được ở bên nhau, cháu ga đến nhà họ Hồ bọn thím, thim cũng sẽ tiện chăm sóc cho cháu hơn."



Lạc Tĩnh Nghiên nghe đến đây là biết thím Hồ đang suy tính cái quỷ gì rồi.



Vu khống cô ngủ với con trai bà ta, hủy hoại danh dự của cô, khiến cô bị áp lực dư luận bức bách, từ đó sẽ ngoan ngoan đi vào khuôn khổ, gả cho Hồ Tam Cường.



Tính ra, không chừng trước đây những người dân trong thôn cũng dùng loại thủ đoạn này để cưỡng ép các cô gái khác gả qua đây.



"Thím Hồ, sáng nay thím uống nhằm thuốc à, thím tưởng rằng thim chỉ việc uốn lưỡi vài lần, nói hươu nói vượn vài câu là có thể ép tôi ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, gả cho Hồ Tam Cường? Thím nói tôi và Hồ Tam Cường có cái gì thím có bằng chứng không? Nếu có thì mời lấy chứng cứ của thím ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận