Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 411: Khau Đề Giày 1

Ánh mắt Lý Hồng Anh sáng lên, vội vàng nắm lấy ngón tay chảy máu của Trang Phỉ Phi, thổi lên trên, còn ép ra càng nhiều máu, sau đó mới dùng ngón tay lau đi.



Đồng thời, cô ta cũng liên tục xin lỗi Trang phỉ phỉ: "Thực xin lỗi, thanh niên trí thức Trang, chị không phải cố ý đâu. Vừa rồi chị đau bụng quá, hoảng loạn quá mức, chị không có chú ý tới tay của em, thật sự rất xin lỗi. Em, có phải em cảm thấy rất đau hay không?"



Trang Phi Phi thấy cô ta nhéo ngón tay của mình, ngón tay của cô bị ngón tay đối phương bóp chặt, chỗ vết thương chảy máu càng ngày càng nhiều, cô cảm thấy Lý Hồng Anh không giống như là đang cầm máu cho mình, ngược lại giống như là đang lấy máu của cô.



Tại sao Lý Hồng Anh lại làm vậy?



Lý Hồng Anh có được máu mình muốn, trong lòng vui sướng, ánh mắt cô ta sáng lên vì đã thực hiện được mục đích. Trên ngón tay của cô ta đã dính rất nhiều máu của Trang Phi Phi, hiện tại cô ta chỉ muốn lập tức hòa những giọt máu này với máu của chính mình.



Đương nhiên loại chuyện này không thể làm ở trước mặt Trang Phỉ Phỉ, cô cố gắng không để cho đối phương phát hiện manh mối gì.



"Ôi, thanh niên trí thức Trang, bụng chị lại đau nữa rồi, chị phải nhanh chóng đi vệ sinh, em ở chỗ đây chờ chị một lát."



Cô ta nói xong vội vàng vàng di ra ngoài, Trang Phỉ Phỉ vừa rồi có nghi ngờ với cô ta, lại nhìn thấy trên ngón tay cô ta dính máu của mình, nghi ngờ trong lòng càng ngày càng nặng.



Lúc này cô ta cũng không nghe theo lời Lý Hồng Anh thành thật ngồi ở trong phòng, mà lập tức đứng dậy rón rén đi theo phía sau Lý Hồng Anh, phát hiện Lý Hồng Anh ra cửa chỉ đi vào trong sân, nhưng cũng không có vội càng ởi vệ sinh, cô ta bước đi chậm rãi, cúi đầu xuống, giống như là đang nghiên cứu ngón tay của chính mình.



Trang Phỉ Phỉ nhớ lại lần đầu tiên mình tới nơi này, đã bị Lý Hồng Anh ngoài ý muốn làm bị thương ngón tay của cô ta, lần này lại bị, không khỏi cảm thấy quá mức trùng hợp.



Hơn nữa thái độ của Lý Hồng Anh đối với cô, vừa mới gặp mặt đã muốn giúp mình, vô cớ lấy lòng không phải lừa gạt cũng không trộm cắp, Lý Hồng Anh vì sao phải vô duyên vô cớ giúp cô?



Trên người cô có cái gì mà đối phương có thể lợi dụng sao?



Cô lo trước nghĩ sau, cảm thấy Lý Hồng Anh nhất định có gì đó mờ ám, liền muốn chờ sau khi Lý Hồng Anh trở về, quan sát kỹ đối phương một chút, để có thể tìm ra chút dấu vét để lại.



Suy nghĩ xong, cô lần nữa trở lại trong phòng, dựa theo lời Lý Hồng Anh dặn dò, cầm lấy de giày đã làm xong một nửa kia, giả vờ nghiên cứu.



Vài phút sau, Lý Hồng Anh cuối cùng cũng trở lại.



Cô ta thấy Trang Phỉ Phỉ đang chăm chú nghiên cứu để giày kia, chắc chắn không phát hiện ra sự khác thường của cô ta.



Cô ta xin lỗi nói: "Thanh niên trí thức Trang, thật sự là ngại quá, để một mình em ở trong phòng, còn nhờ em giúp chị làm việc."



"Không có việc gì, em đang nghiên cứu làm việc này như thế nào.”



Trang Phỉ Phi ngắng đầu, ánh mắt lại rơi xuống hai tay cô ta, phát hiện trên một ngón tay của Lý Hồng Anh có thêm hai dấu răng, trên dấu răng còn lưu lại vết máu, giống như vừa mới cắn qua.



Trong nhà này chỉ có hai người cô và Lý Hồng Anh, dấu răng kia chỉ có thể là do Lý Hồng Anh cắn.



Lý Hồng Anh trước tiên làm cô bị thương, sau đó lại tự cắn chính mình, cô ta rốt cuộc muốn làm gì? Chắc hẳn phải có liên quan gì đó đến máu của hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận