Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 745: Thì Ra Là Thế 2

"Ừm, mặc kệ sau này cô ta biến thành cái dạng gì hoặc là chúng ta biến thành dạng gì thì chúng ta cũng không có bất kỳ quan hệ gì với cô ta cả. Coi như chúng ta không có người họ hàng này."



"Dạ."



Lạc Tĩnh Nghiên nghĩ tới chấp niệm điên cuồng của Lý Hồng Anh đối với không gian. Vì có được không gian, bắt kì ai cô ta cũng sẽ dùng hệ thống tra xét một lần.



Nếu Lý Hồng Anh tra xét tới cả Lạc Trường Thiên thì hẳn là sẽ tới chuồng bò.



Mấy hôm trước Lý Hồng Anh đuổi theo cô, liệu có phải de dò xét không gian trên người cô không?



Nhưng kỳ quái là lần đó Lý Hong Anh không thành công, cũng không tìm cô nữa.



Bát luận thế nào, sau này cô phải cố tránh xa Lý Hồng Anh, không cho Lý Hồng Anh cơ hội tiếp cận mình.



Buổi tối, cô mang theo một miếng thịt heo và một túi bột mì qua chuồng bò.



Sau khi để đồ xuống, cô cùng ba Lạc, mẹ Lạc nói chuyện về Lý Hồng Anh: "Ba, mẹ, gần đây ba mẹ có nghe tin về Lý Hồng Anh không?"



Nhắc tới Lý Hồng Anh, ba Lạc, mẹ Lạc cùng nhiu mày.



Mẹ Lạc nói: "Hôm trước chúng ta và bà con ra đồng làm việc, cô ta đột nhiên đi tới trước mặt bà con. Bà con hỏi cô ta muốn làm gì, cô ta chẳng nói gì mà chạy đi."



"Cô ta không lại không hai người à?"



"Không có."



Lạc Tĩnh nghiên gật đầu. Lý Hồng Anh không kiểm tra cô, cũng không kiểm tra ba mẹ cô, có lẽ vì biết trên người bọn họ không có không gian, có tra cũng vô dụng. Ha, Lý Hồng Anh đúng là khinh thường nhà họ.



Như vậy cũng tốt.



Nhưng vì sao cô ta lại muốn tra xét Lạc Irường Thiên, là do đang nóng lòng nên nhân tiếp tra luôn à.



Đây chỉ là suy đoán của Lạc Tĩnh Nghiên, còn vì sao Lý Hồng Anh lại làm như vậy thì chỉ có cô ta biết rõ nhất.



Tiếp đó mẹ Lạc lại nói: "Lúc chúng ta làm việc ngoài ruộng, có bà cô ở thôn làm việc bên cạnh chúng ta. Lúc nghỉ ngơi, bà ấy cũng không chê chúng ta mà tới tìm chúng ta nói chuyện, còn nói tới Lý Hồng Anh nữa.



Nói chồng Lý Hồng Anh bị thương nằm viện, mẹ chồng cũng không ở nhà. Trong nhà chỉ còn mình cô ta nên cô ta không ngoan ngoãn nữa, bắt đầu qua lại với người khác. Ai nha, trước thì qua lại với Triệu Văn Tùng. Haiz, con nói xem tên Triệu Văn Tùng kia là thứ gì chứ?"



"Mẹ, đừng nhắc tới tên anh ta, nghe thấy đã buồn nôn rồi."



"Được được được, không nhắc tới, nó là một thằng cặn bã. Chúng ta nói về Lý Hồng Anh đi. Lúc trước câu dẫn Triệu Văn Tùng, giờ lại câu dẫn người đàn ông khác trong thôn. Chỉ cần là đàn ông trong thôn, dù già hay trẻ thì cô ta đều chủ động lại gần. Người gì vậy chứ? Dù có thiếu thốn đàn ông cũng không thể không chút cố ky thế được. Trước mặt mọi người mà cô ta vẫn dám làm vậy."



"Mẹ, cô ta không chỉ tiếp cận đàn ông mà còn tiếp cận phụ nữ, người già và trẻ nhỏ nữa. Thật kỳ lạ, mấy ngày hôm nay tiếp cận người trong thôn, hai ngày này lại ngoan ngoãn như bị thứ gì đó ám vậy."



Mẹ Lạc lắc đầu, có chút nghiêm túc: "Bây giờ không có ma quỷ, đó là mê tín, không có thật.”



Lạc Tinh Nghiên cười nói: "Mẹ, con chỉ tùy tiện nói thôi. Có khi là cô ta bị điên, đầu óc không được bình thường.”



"Cái này cũng có khả năng."



"Cô ta có ởi tìm con và Trường Thiên không."



"Dù cô ta có mặt dày tìm con, con cũng sẽ không để ý tới cô ta. Tiểu Thiên cũng không để ý tới cô ta, chỉ ước cả đời này không phải gặp cô ta là được."



"Đúng vậy, nếu ban đầu không có họ hàng gì thì tốt rồi."



Ba Lạc không muốn nhắc tới chuyện người một nhà, nãy giờ ông ấy vẫn luôn im lặng. Cảm thấy hai mẹ con nói tới chuyện này nên bắt đầu đổi đề tài:
Bạn cần đăng nhập để bình luận