Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1037: Nhóc Nam Tử Hán 2

Nhóc Cương Đản Nhân nhức đầu: "Bây giờ con lập tức lớn lên cưới chị gái được không."



"Còn chưa lớn mà suy nghĩ phong phú như vậy rồi. Mau uống sữa của con đi, đừng nghĩ tới chuyện này nữa.”



"Ha ha ha ha.”



"Con đã không còn uống sữa nữa." Cương Đản Nhân sửa lại.



"Được được được, con không uống sữa, mau ăn kẹo của con đi."



Lạc Tĩnh Nghiên tự mình thay đồ, Cảnh Diễm Hồng chảy tóc cô qua hai bên, sau đó dùng dây đỏ cột lên rồi de đằng sau đầu.



Khưu Ái Trân lây từ trong ngăn kéo ra một đống kẹp tóc bông hoa màu đỏ: "Nhìn thử cái nào đẹp để cài cho Tĩnh Nghiên, đều là còn mới, đúng lúc dùng cho cô dâu."



Cảnh Diễm Hồng hỏi: "Chị dâu Ái Trân, chị không có con gái mà sao lại có nhiều kẹp tóc con gái như vậy.”



Khưu Ái Trân cười: "Bây giờ chị không có con gái, sau này không cho chị có con gái sao?”



"Cái gì? Lẽ nào chị có thể sinh nữa sao?"



"Sinh thì không sinh được, chị sẽ nhận con gái nuôi."



Mọi người đều nhìn về phía Lạc Tĩnh Nghiên, không lẽ Khưu Ái Trân muốn nhận Lạc Tĩnh Nghiên là con gái nuôi chứ.



Khưu Ái Trân cầm kẹp tóc đưa lên đầu Lạc Tĩnh Nghiên, hỏi các chị dâu khác: "Mọi người thấy thế nào? Có hợp với Tĩnh Nghiên của chúng ta không?”



"Cái này chị lấy không đẹp lắm, ta thấy cái này rất đẹp, nhìn thử xem.”



Mọi người vô cùng náo nhiệt, không khi vô cùng vui vẻ.



Bên ngoài, Lý Tuyết bởi vì bị tạm thời đình chỉ công tác nên cả ngày không có việc gì.



Trước kia cô ta có thói quen ở trong sân, ở đó có người nhà, muốn về tâm sự với các chị dâu.



Vừa mới đi vào sân đã thấy hai ba chị dâu đứng trước cửa nhà Lư Quân Trường, còn có năm sáu đứa nhóc đang chơi đùa với nhau.



Lại nghe bên trong có tiếng cười truyền ra, nghe rất náo nhiệt.



Không bao lâu sau, có một chị dâu đi tới treo lên cửa quả cầu bằng lụa đỏ.



Lý Tuyết hơi sửng sốt, trong nhà Lư Quân Trường náo nhiệt như vậy, còn treo lụa đỏ, chẳng lẻ hôm nay nhà bọn họ có chuyện vưi sao?



Cô ta biết trong nhà Lư Quân Trường có ba đứa con, người con lớn đã cưới vợ, nhà bọn họ không có ở vùng này, người thứ hai thứ ba đã ra ngoài đánh giặc, căn bản không có ở nhà, vả lại không có nghe nói hai người đó kết hôn. Cô ta đứng im ở cửa một chút, vẫn còn nhìn chăm chú vào bên trong.



Đột nhiên nghe được một chị dâu cười nói: "Tôi thấy chị dâu Ái Trân thật sự muốn đồng chí Lạc làm con gái nuôi đó, nhìn vào đôi mắt của chị ấy khi nhìn người ta đi."



"Này, không có con gái là như vậy, không có liền sẽ tò mò. Bất quá, đồng chí Tiểu Lạc dung mạo thật sự rất đáng yêu, tôi cũng thích."



Lý Tuyết cảm thấy rất khó chịu khi nghe những lời này.



Cô ta đã quỳ xuống cầu xin Khâu Ái Trân nhận cô ta làm con gái đỡ đầu, nhưng Khâu Ái Trân không bằng lòng, chẳng lẽ là vì Lac Tinh Nghien?



Cô ta không khỏi siết chặt nắm đắm.



Người đàn ông cô ta thích thuộc về Lạc Tĩnh Nghiên, mẹ đỡ đầu cô ta muốn cũng không thích cô ta nhưng họ đều thích quanh quần bên Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên giống như một câu thần chú, ngay khi cô xuất hiện, cô ta đã mát tất cả.



Nhìn nơi này náo nhiệt như thế này, chẳng lẽ hôm nay Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần kết hôn sao?



Lư tư lệnh quân đoàn và Khâu Ái Trân hào phóng đến mức cho phép Lục Tĩnh Nghiên kết hôn tại nhà của họ, cô ta rất ghen tị với Lạc Tĩnh Nghiên và ghét cô. Người kia ngày càng có nhiều, còn cô ta thì chẳng có gì. Ngoại trừ nhà của Lư tư lệnh quân đoàn, mọi thứ khác trong khu nhà đều yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận