Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1072: Thắng Lợi Khải Hoàn 4

Họ vừa mới chiến thắng trở về, xin phép rất dễ dàng, lãnh đạo lập tức phê duyệt cho anh nghỉ nửa tháng, đủ để anh về quê làm tiệc Cưới.



Việc xin phép làm đám cưới của Triệu Quân và Tần Trân Trân đã được phê duyệt một tháng rồi, nhưng Triệu Quân vẫn mãi chưa quay về Đại Đội Thắng Lợi, anh ấy cứ đợi Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên quay về, lúc đó họ sẽ cùng nhau trở về.



Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết thu dọn hành lý, hôm sau trời vừa sáng đã ngồi trên tàu đi về tỉnh Cát. Tiết Ninh Nam ở quân khu hơn một tháng, đáng tiếc là những ngày đó Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên đều không ở quân khu, cô ta còn không có cơ hội tiếp xúc với họ, chứ đừng nói tới chuyện cùng họ phục hồi quan hệ.



Không chỉ không nịnh nọt được Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên, cô ta còn không tìm việc làm, hàng ngày chỉ ăn rồi ngủ, chẳng làm được việc gì, nhiều nhất là cùng người ta lên núi đào chút rau dại, hái chút nắm, cuộc sống trôi qua rất vô vị.



Hôm qua quân khu tổ chức đại hội biểu dương, cô ta mới biết Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên đã quay về.



Hơn nữa, lần này em trai cô ta không chỉ có được một huan chương hạng nhất mà còn được thăng chức, đến Lạc Tĩnh Nghiên còn được lãnh đạo lớn của quân khu tự mình biểu dương, hai người họ giờ đây vinh quang hơn bát cứ ai.



Cô ta càng nghĩ càng cảm thấy phải nhanh chóng làm lành với hai người họ, không thể trì hoãn thêm nữa, càng kéo dài thời gian e là càng không dễ làm.



Em trai cô ta và cô ta một giọt máu đào hơn ao nước lã, chuyện đó đã trôi qua rất lâu rồi, em ấy chắc có thể tha thứ cho cô ta.



Sau đó, cô ta muốn lập tức đi sang tìm Tiết Ngạn Thần làm lành, chỉ cần Tiết Ngạn Thần muốn tha thứ cho cô ta, qua lại với cô ta, vậy sau này Lạc Tĩnh Nghiên sớm muộn gì cũng sẽ thả lỏng.



Tống Thanh Tùng còn chưa tan làm, cô ta một mình đi tới nhà của Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên.



Cửa ra vào không đóng, cô ta rất tự nhiên đi vào.



Lạc Tĩnh Nghiên đang ở sân lấy quân áo đã phơi khô, nhìn thấy cô ta vào thì lập tức sam mặt xuống.



"Ai cho chị vào đây? Đây là nhà tôi, tôi cho phép chị vào chưa?”



Nếu là người có sĩ diện nghe thấy chủ nhà nói vậy, chắc chắn đi ran gay.



Nhưng Tiết Ninh Nam là ai, vì lợi ích, sĩ diện thì có đáng là cái gì? "Em dâu, em làm sao vẫn còn giận chị thế? Sự việc đã qua lâu như vậy, các em có giận cũng nên hết rồi."



Lạc Tĩnh Nghiên vẫn làm mặt lạnh: "Tiết Ninh Nam, chị cảm thấy sự việc đã qua rồi, nhưng trong lòng tôi mãi mãi vẫn không thể qua, tôi không muốn giao tiếp với người như chị, cả đời đều không muốn."



"Tĩnh Nghiên, chị và Ngạn Thần là chị em ruột, em không thể nào vĩnh viễn không cho chị với Ngạn Thần qua lại."



Lạc Tĩnh Nghiên cười nhạt: "Chị thật biết nói chuyện, tôi không cho các người qua lại, vậy được, để tôi gọi em trai chị ra đây, để anh ấy nói thẳng vào mặt chị, là tôi không cho anh ấy qua lại, hay là anh ấy không muốn qua lại với chị, tránh cho chị ra ngoài nói tôi không cho chị em chị qua lại với nhau."



Lạc Tĩnh Nghiên còn chưa mở miệng gọi Tiết Ngạn Thần, anh đã tự đi từ trong phòng ra.



Ánh mắt lạnh thấu xương của anh quét về phía Tiết Ninh Nam đang đứng trong sân, âm thanh thoát ra từ miệng anh không có chút am áp nào.



"Tiết Ninh Nam, lúc tôi đã nói sau này tôi và chị sẽ không có bất cứ quan hệ gì nữa, lời tôi đã nói ra thì không có khả năng rút lại. Tôi khuyên chị hãy nhanh chóng ởi khỏi nơi này, nhà chúng tôi không hoan nghênh chị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận