Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 919: Đoạn Đường Trên Xe Lửa 2

Tiết Ngạn Thần nói: "Người là do bà nội của tôi tóm được, bà bắt xong thì giao người cho bọn tôi."



"Bà nội của anh?"



Nhân viên bảo vệ vô cùng khiếp sợ, bà nội Tiết là cao thủ à, tuổi đã cao mà thân thủ lại nhạy bén, phản ứng lại nhanh nhạy, còn bắt được cả trộm.



Trong lòng tên trộm cũng buồn bực lắm đây.



Bà nội Tiết là loài người mới trên trái đất này à?



Gã đã hành nghề nhiều năm chưa bao giờ thất bại, không ngờ hôm nay gã lại ngã ngựa dưới tay của bà nội Tiết.



Lạc Tĩnh Nghiên đưa Bà nội Tiết Tiết trở về toa xe, hỏi bà nội Tiết: "Bà nội, là sao bà phát hiện được tên trộm đó ạ?"



Tại sao bọn họ không nghe chút động tĩnh nào vậy?



"Bà vừa mới tỉnh dậy đi vệ sinh, lúc trở về, tình cờ nhìn thấy tên kia đang trộm đồ của người khác, bà lập tức bắt gã lại."



"Thì ra là như vậy."



Sau khi nhân viên bảo vệ đưa tên trộm di giam lại, thì đặc biệt quay lại muốn gặp bà nội Tiết.



Nhân tiện đưa tặng bà giấy chứng nhận để khen thưởng cho bà cụ.



"Dì ơi, dì thật đỉnh, quá tuyệt vời, không hề giống nhưng người lớn tuổi khác."



Bà nội Tiết khoát khoát tay: "Chỉ cần tên đó không làm điều xấu được nữa là ổn, còn mấy cái khen thưởng này bà không cần đâu."



Là lời khen của người khác không phải là con dâu không quan trọng mới đúng.



"Dì ơi dì đúng là một người can đảm."



Sau đó, người bị mất đồ cũng tới cảm ơn bà nội Tiết, sau một phen náo nhiệt, xe lửa lần nữa chìm vào yên lặng.



Trên xe lửa không an toàn, nên Lạc Tĩnh Nghiên muốn bà nội Tiết ngủ giường giữa, lại bị bà nội Tiết từ chối: "Vừa nãy con không phải đã nhìn thấy khả năng của bà rồi à? Không có chuyện gì đâu, nếu mà có người xấu nữa, thì bà vẫn bắt lại được."



Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần ngồi với bà cụ, đến lúc bà cụ ngủ, bọn họ mới trở về giường của mình.



Một ngày sau, xe lửa tới nơi.



Sau khi năm người xuống xe, Triệu Quân và Tần Trân Trân mang đồ mà mẹ Tiết chuẩn bị cho bà nội Tần trở về nhà họ Tần, Tiết Ngạn Thần Lạc, Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết trực tiếp đi Đại đội Thắng Lợi.



Dù sao thì bà nội Tiết cũng ở lại đây một thời gian, chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ tới nhà họ Tần chào hỏi bà nội Tần. Bây giờ đang là lúc mùa đông lạnh nhất, cũng lúc nghỉ đông.



Bên ngoài tuyết phủ khắp nơi, mọi người không có việc gì đều cố gắng tránh ra ngoài.



Trong khoảng thời gian Lạc Tĩnh Nghiên đi, trên căn bản Lạc Trường Thiên đều ở trong chuồng bò.



Sau khi Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần với bà nội Tiết về tới, Lạc Tĩnh Nghiên mở cửa ra, thì phát hiện trong nhà không có một bóng người.



Bọn họ đem hành lý để vào trong phòng, Tiết Ngạn Thần vội vàng đốt lửa trong giường sưởi, để cho căn phòng mau chóng ấm lên. Lạc Tĩnh Nghiên rất sợ bà nội Tiết chưa từng tới nơi lạnh như vậy, vội lấy chăn để lên trên giường sưởi, trước hết để cho bà nội Tiết chui vào trong chăn u ấm cơ thể, không bao lâu sau, giường sưởi được đốt lửa cũng trở nên ấp áp.



Lạc Tĩnh Nghiên đun một nồi nước nóng, lặng lẽ lấy từ trong không gian ra hai túi nước nóng, một túi rót cho bà nội Tiết, túi thứ hai thì rót cho Tiết Ngạn Thần, còn cô thì dùng bình vẫn thường hay Xài.



Ba người ngồi trên giường sưởi một lúc, cơ thể cũng trở nên ấm hơn.



Lúc vừa qua vụ thu chưa tới mùa đông, nhiệt độ cũng đã rất thấp, nhiệt độ quá thấp không thích hợp để nấu rượu, quán rượu tập thể trong thôn đã đóng cửa, quyết định đến qua tết mới khai trương lại.



Cho nên, Lạc Tĩnh Nghiên cùng như những thành viên trong xã khác, hưởng thụ thời gian nghỉ đồng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận