Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 893: Trở Về Đón Năm Mới 2

Nhưng khi mang đồ đến chuông bò vẫn phải tiếp tục cần thận. Lúc cô từ trong chuồng bò đi về, còn chưa đi đến cửa nhà, đã thấy trước cửa nhà có hai hàng dấu chân lạ. Hai hàng dấu chân kia rất lớn, ít nhất khi cô ở trong thôn này còn chưa từng thấy qua dấu chân lớn như vậy, phương hướng hai hàng dấu chân kia chính là đến chỗ cô ở.



Cô sống ở ngoài thôn, bây giờ còn đang là mùa đông, người trong thôn cơ bản đến cổng nhà còn không ra, lại càng không ởi đến nhà cô. Hôm nay là ngày 21 tháng chạp âm lịch, chẳng lẽ là anh đã trở lại? Cô mim môi cười cười, bất động thanh sắc đi về phía trước, đi đến góc nhà, cô lại liếc mắt nhìn hai hàng dấu chân kia đã re vào một góc. Cô không quay đầu, tiếp tục đi về phía trước. Đột nhiên, một thân ảnh cao lớn hiện lên, nhanh chóng ởi tới bên cạnh cô, đem cô bế lên trên không xoay cô vài vòng.



Lạc Tĩnh Nghiên vươn nắm đắm nhỏ đắm vào ngực anh một cái, oán trách nói: "Đến đây cũng không quang minh chính đại di ra, còn trốn, anh muốn hù chết người à. Còn không mau thả em xuống, chúng ta vào nhà đi trời lạnh lắm." Tiết Ngạn Thần thả cô xuống, xách hành lý của mình cùng cô vào nhà. Nhiều ngày không gặp, cặp tình lữ không khỏi dính lấy nhau mà không chán, Tiết Ngạn Thần thấy hôn đủ sờ đủ rồi, ôm cô gái nhỏ mềm mại, thơm thơm vào trong ngực. Bởi vì thân mật một hồi, anh rất nóng, miệng khô lưỡi khô, giọng nói cũng khàn đi:"Chỉ một tháng nữa chúng ta có thể ở bên nhau."Cô dường như cũng bị ngọn lửa của anh ảnh hưởng: "Đúng, anh chỉ cần chịu đựng thêm một tháng nữa thôi”



"Em không muốn à?"



"Không muốn."



"Hmmm?”"



"Nói dối!"



"Dám nói dối thì phải bị phạt."



"Hình phạt là gì2”



"Bí mật" Sau đó, Tiết Ngạn Thần đi ra ngoài lấy củi đốt thêm lửa vào trong lò, trong phòng am áp, dễ chịu. Đến chạng vạng tối, anh cũng không thấy Lạc Trường Thiên, hỏi Lạc Tĩnh Nghiên: "Tiểu Thiên còn chưa nghỉ sao?"



"Nó nói là hôm nay nghỉ, chắc chưa về tới."



"Trời sắp tối rồi để anh ra bên ngoài đón cậu ay một chút."



"Được. Vậy em sẽ đi nấu cơm." Lạc Tĩnh Nghiên làm cơm xong, Tiết Ngạn Thần cùng Lạc Trường Thiên đã trở lại, Tiết Ngạn Thần giúp Lạc Trường Thiên mang cặp sách, trên ống quần hai người đều dính đầy tuyết. Lạc Tĩnh Nghiên lấy chổi lông gà quét tuyết trên người bọn họ xuống,"Hai người ra lò sưởi một chút đi, lát nữa sẽ ăn cơm." Chờ Lạc Tĩnh Nghiên bưng thức ăn vào trong nhà, tay chân hai người cơ bản đã khôi phục tri giác, trên người cũng am áp không ít.



Thức ăn buổi tối có thịt heo hầm dưa chua, thịt bò hầm khoai tây, cháo và bánh bao nóng. Sức ăn của hai người đàn ông lớn, Lạc Tĩnh Nghiên còn cố ý hâm nóng thêm mấy cái bánh bao. Sau đó, Lạc Tĩnh Nghiên hỏi Tiết Ngạn Thần: "Triệu Quân năm mới có về nhà không?" Cô không biết Triệu quân có ý định đưa Tần Trân Trân đi Bắc Kinh đón năm mới hay không.



"Anh ấy cùng anh trở về, ở trong thị trấn, anh ấy biết sang năm chúng ta sẽ kết hôn, cho nên cũng muốn tới chúc mừng. Lần này muốn dẫn Trân Trân cùng chúng ta về Bắc Kinh, sang năm cùng chúng ta nộp đơn xin kết hôn với đơn VỊ.



"Vậy thì tốt quá, như vậy chúng ta sẽ có thêm bạn đồng hành trên tàu rồi."



" Ừ."



"Cũng không biết bọn họ có kết hôn hay không."



" Mặc kệ bọn họ, bọn họ thích khi nào kết hôn thì kết hôn, không ảnh hưởng đến chúng ta là được."



Bởi vì hai người trước đó đã quyết định sẽ ăn mừng năm mới ở đây nên hai mươi ba tháng chạp ngày hôm sau, hai người cùng nhau lên thị trấn mua sắm đồ dùng cho năm mới còn mang theo Lạc Trường Thiên. Chỉ còn vài ngày nữa là đến tết, người trong xã cũng không nhiều lắm, lúc bọn họ đi mua đồ cũng không cần xếp hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận