Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 1076: Vô Cùng Quen Thuộc 1

Khi Lạc Tĩnh Nghiên di ra ruộng tìm ba mẹ Lạc, Trang Phi Phi đang nhổ cỏ dưới ruộng, cô ta ngắng đầu nhìn thấy Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên đang cùng đi tới, trên người Tiết Ngạn Thần còn mặc quân trang thẳng thớm gọn gàng, Lạc Tĩnh Nghiên dường như còn xinh đẹp hơn trước.



Cô ta cũng nghe nói về chuyện Lạc Tĩnh Nghiên tới quân khu tìm Tiết Ngạn Thần kết hôn như các xã viên khác, vẫn cho rằng Tiết Ngạn Thần vì kết hôn với cô ta sẽ bị cho giải ngũ, nhưng hiện này nhìn thấy quân phục trên người anh, chắc chắc là chưa giải ngũ.



Lẽ nào bọn họ thật sự kết hôn ở quân khu rồi ư?



Hừ, Lạc Tĩnh Nghiên đã thành vợ quân nhân rồi, cô ấy vẫn ở đây dãi dầu nắng gió làm việc vất vả.



Nghĩ vậy, cô ta lại không muốn làm việc tiếp nữa.



Cô ta vứt cỏ trong tay xuống đất, hung dữ trừng mắt nhìn về phía Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần.



Lạc Tĩnh Nghiên cũng nhìn thấy cô ta, thấy cô ta trừng mắt với mình thì ném lại ánh mắt đắc ý khiến đối phương tức chết sau đó cùng Tiết Ngạn Thần đi sang phía khác.



Hơn mười phút sau Lạc Tĩnh Nghiên nhìn thấy ba mẹ mình.



Ba mẹ Lạc phụ trách vỡ đất, bà nội Trương ở bên cạnh gieo hạt.



"Ba, mẹ, bà."



Lạc Tĩnh Nghiên chạy đến trước mặt họ, trước tiên ôm lay mẹ Lạc, rồi lại ôm lấy bà nội Trương.



"Ba, mẹ, bà, con và Ngạn Thần quay về thăm mọi người."



Bà nội Trương vỗ vào lưng cô: "Đứa bé ngoan, chúng ta đều nhớ con, gặp con thật là vui mừng.”



Tiết Ngạn Thần và Lạc Tĩnh Nghiên vừa giúp mọi người làm việc vừa nói chuyện, đến gần tối mới tan làm, họ cùng nhau đi về nhà.



Lạc Trường Thiên vẫn còn đang ở trường, Lạc Tĩnh Nghiên và họ cùng trở về chuồng bò, Tiết Ngạn Thần quay về nhà gọi bà nội Tiết, tiện thể lấy các thứ đồ mà họ mang về đưa từ nhà mình sang bên chuồng bò, buổi tối họ đều ăn cơm bên đó.



Trên bàn ăn họ bàn bạc lại làm thêm mấy bàn tiệc rượu ở đây, mời những người dân làng và thanh niên trí thức quen biết với Lạc Tĩnh Nghiên tới ăn cơm, cũng để bù lại sự tiếc nuối khi cô và Tiết Ngạn Thần kết hôn không có ba mẹ Lạc tham gia.



Ăn cơm xong, bà nội Trương kéo một mình Lạc Tĩnh Nghiên vào trong buông, lấy cái hộp gỗ của bà ra, mở ra thấy bên trong đựng đầy đồ trang sức vàng bạc đá quý. "Tĩnh Nghiên, con kết hôn rồi, bà cũng không có gì quý tặng con, con thích gì thì chọn nhé."



Nói thật là, trong không gian của Lạc Tĩnh Nghiên đã có rất nhiều những thứ như vậy, nhưng không muốn phụ tắm lòng của bà nội Trương, cô lấy ra một mặt dây chuyền hình Quan âm bằng ngọc dương chỉ và một chiếc trâm cài vàng rất đẹp.



"Bà nội, hai cái này là đủ rồi ạ, cháu rất thích."



"Đã đủ rồi thật à? Cháu cứ chọn thêm đi."



Lạc Tĩnh Nghiên lắc đầu: "Bà nội, thật sự đã đủ rồi ạ."



"Thôi được rồi." Đợi cho cô có con thì lại tặng sau vậy. Sáng sớm hôm sau, Lạc Tĩnh Nghiên đi tìm đại đội trưởng, nói với ông chuyện mình đã kết hôn, còn mời ông hai ngày nữa tham gia tiệc mừng của mình, còn nói với ông chuyện sau này mình sẽ đi theo quân đội.



Bởi vì sau này cô không thường xuyên ở đây nhưng phường rượu tập thể trong làng vẫn phải tiếp tục làm.



"Chú đại đội trưởng, cháu quyết định giao công thức ủ rượu của cháu cho chú Lý Tửu, sau này để chú Lý Tử tiếp tục dẫn dắt phường rượu tập thể của chúng ta tiếp tục làm việc, để cho dân làng giàu có hơn.”



"Được, được." Đại đội trưởng rất cảm kích, Lạc Tĩnh Nghiên sắp rời khỏi đây rồi vẫn không quên bọn họ.



Sau đó cô đi tới phường rượu, đại đội trưởng cho người tìm chú Lý Tửu từ ngoài ruộng về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận