Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 894: Có Khách Tới Nhà 1

Lạc Tĩnh Nghiên ở dưới tuyết, dùng cùng cách làm của năm ngoái, để lại chuồng bò một con lợn rừng lớn, ăn hơn nửa mùa đông, còn dư lại một nửa thịt lợn rừng thì cất ở đống tuyết bên cạnh chuồng bò. Bởi vậy, bọn họ mua thịt heo ở hợp tác xã, Lạc Tĩnh Nghiên nói cho Tiết Ngạn Thần biết trong nhà đã có đồ hộp, cá đông lạnh và đủ hết các thứ rồi, bọn họ hôm nay di ra ngoài chỉ đi dạo là được. Tiết Ngạn Thần một lòng muốn mua chút gì đó cho Lạc Tĩnh Nghiên, tiền kiếm được không cho tiêu cho người phụ nữ của mình, trong lòng cũng rất không thoải mái."Chúng ta đi xem có bộ phim nào hay không mang Tiểu Thiên đi xem đi."



"Được, Tiểu Thiên, em muốn đi xem phim không?"



Lạc Irường Thiên nghe vậy thì thích thú, vội vàng gật đầu.



Ba người cùng đi rạp chiếu phim, xem bộ phim cách mạng cũ "Hồng Đăng Ký". Lạc Tĩnh Nghiên khi còn bé đã cùng ba mẹ mình xem qua, bất quá, sau khi đi tới thế giới này, đã lâu cô không có TV hay là phim để xem, thỉnh thoảng xem lại cảm thấy rất thú vị.



Cô không biết Tiết Ngạn Thần xem được bao nhiêu, chỉ biết người đàn ông kia vẫn cầm lấy tay mình, lúc thì cầm nắn, lúc thì đan mười ngón vào nhau, lúc lại bỏ vào trong túi áo, giống như chơi thế nào cũng không đủ. Sau đó không phải hỏi bọn họ muốn ăn cái gì thì chính là hỏi bọn họ muốn uống cái gì, quay trước : quay sau không ngừng. Ra khỏi rạp chiếu phim, bọn họ lại đi dạo công viên gần đó, đến giữa trưa đi đến quán ăn của nhà nước để ăn cơm.



Sau đó Tiết Ngạn Thần lại trở về hợp tác xã, mua cho mẹ Lạc, ba Lạc cùng bà Trương một ít đồ, Tiết Ngạn Thần đã cố ý muốn mua, Lạc Tĩnh Nghiên cũng không tiện từ chối, buổi tối bọn họ liền đi vấn an ba vị trưởng bối.



Hai mươi ba tháng chạp, bọn họ cùng nhau làm Sui cao trong chuồng bò. Từ sau khi trời đổ tuyết lớn, bên trên cũng không có đến chuồng bò kiểm tra nữa, lúc trước có người đến điều tra, người trong thôn đều sẽ báo tin cho ba Lạc, cơ bản không có nguy hiểm gì.



Ngày hôm sau, Triệu Quân và Tần Trân Trân đều tới, Triệu Quân và Tiết Ngạn Thần thương lượng muốn đi lên núi săn thú, Lạc Trường Thiên cũng muốn đi cùng. Tiết Ngạn Thần vỗ vai cậu: "Trường Thiên nhà chúng ta đã lớn rồi, đã có thể đi cùng chúng ta được rồi." Ba người đàn ông thì đi săn, Lạc Tĩnh Nghiên và Tần Trân Trân tùy ý đi dạo trên núi.



Cả ngày, bọn họ bắt được bốn con thỏ rừng, bốn con gà rừng, lúc đi săn cũng nhìn thấy lợn rừng, nhưng hai người thả nó đi. Săn lợn rừng quá nguy hiểm, họ không cần thịt lợn thì không cần phải săn.



Bốn con thỏ, một con để lại chuồng bò, một con cho Tần gia trên thị trấn, hai con còn lại Tiết Ngạn Thần và Triệu Quân đều tự mang đến quê, gà rừng cũng chia như thế, người thị trấn hiếm lạ nhất chính là món ăn dân dã như thế này.



Thời tiết bây giờ có thể nói là nước vừa rơi xuống đã biến thành băng, thỏ và gà rừng đặt ở bên ngoài, không lâu sau đã đông cứng, mang về kinh thành hoàn toàn không thành vấn đề.



Đây là lần đầu tiên Lạc Tĩnh Nghiên đi đến Tiết gia, vừa đúng dịp năm mới, cô nhất định phải chuẩn bị một ít quà cho Tiết gia. Tiết Ngạn Thần nói: "Em đi chính là món quà lớn nhất rồi, không cần chuẩn bị cái khác."



"Như thế không được, đây là lần đầu tiên em đến nhà anh, trong nhà lại có trưởng bối có trẻ con, em không thể không mang theo cái gì, như thế thể hiện sự không tôn trọng.”



Tiết Ngạn Thần không lay chuyển được cô: 'Vậy anh cùng em chuẩn bị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận