Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 960: Vô Tình Gặp Nhau Ở Tiệm Cơm 3

Cô ta hơi chán nản, thậm chí mặt cũng không nhìn thấy, rốt cuộc thì đến khí nào cô ta mới có thể theo đuổi được khúc gỗ đó chứ?



Cô ta suy nghĩ hồi lâu rồi cảm thấy đối với người có tình cảm chậm chạp như vậy thì e rằng với cách theo đuổi ít rõ ràng sẽ không có hiệu quả, vậy thì cô ta sẽ theo đuổi bạo dạn hơn.



Tiết Ngạn Thần, Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết cùng đi dạo quanh các cửa hàng bách hóa trong thành phố, họ mua ít thực phẩm và đồ dùng sinh hoạt, mua những thứ đồ thứ yếu. Chủ yếu họ đi ra ngoài cho khuây khỏa.



Bà nội Tiết được đi cùng cháu trai và cháu dâu nên rất vui vẻ.



Sau khi họ bước ra khỏi cửa hàng bách hóa thì lại đi công viên, ghé thăm các danh lam thắng cảnh ở lân cận, cả một ngày đều rất tự do tự tại.



Đến tối thì ba người lại đến tiệm cơm quốc doanh để ăn tối. Tiết Ngạn Thần để Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết ngồi xuống còn mình chạy đến cửa số nhỏ để gọi đồ ăn.



Đúng lúc này Từ Hân và Lý Tuyết cũng đến đây.



Cả ngày nay Lý Tuyết không nhìn thấy Tiết Ngạn Thần đến nhà ăn quân khu nên bữa tối không có lòng dạ nào đến nhà ăn ăn cơm, nên cô ta mới kéo chị em tốt của mình là Từ Hân đến tiệm cơm quốc doanh.



Khi họ vừa bước vào tiệm cơm quốc doanh thì bắt gặp Tiết Ngạn Thần đang đứng bên cửa sổ gọi đồ ăn.



Vóc người của người đàn ông cao to, khuôn mặt điển trai, chỉ một bên mặt cũng có thể khuynh đảo chúng sinh. Bat luận là đi đến đâu thì anh cũng là sự tồn tại chói mắt nhất.



Có thể gặp được Tiết Ngạn Thần ở đây quả là cơ duyên trời ban.



Ngay lập tức hai mắt của cô ta sáng rực lên.



Lý Tuyết cảm thấy thật sự hôm nay cô ta rất may mắn, cô ta không gặp Tiết Ngạn Thần ở nhà ăn quân khu nhưng lại vô tình gặp được anh ở tiệm cơm quốc doanh.



Ở đây không có nhiều người như nhà ăn quân khu, bây giờ cô ta có nên chủ động đến chào hỏi anh không?



Cô ta suy nghĩ hồi lâu, vốn dĩ cô ta muốn chủ động theo đuổi Tiết Ngạn Thần, nếu đã thế thì chủ động chào hỏi người ta cũng có làm sao?



Đột nhiên cô ta cảm thấy mình má nũng nịu, đây không phải là tính cách của cô ta.



Đúng rồi, cô ta cũng muốn gọi đồ ăn, cả hai chỉ cần gặp nhau chỗ cửa số thì có thể tùy thích tìm chủ đề de trò chuyện.



Cô ta nói với Từ Hân: "Hân Hân, cậu ngồi đợi mình trước đi, mình đi gọi đồ ăn."



Từ Hân nhận ra Tiết Ngạn Thần nên cũng biết Lý Tuyết muốn làm gì, cô ấy làm động tác cỗ vũ Lý Tuyết.



"Tuyết Nhi, cố lên, chúc cậu thành công!"



Lý Tuyết gật đầu đáp lại một tiếng, sau đó cô ta bước từng bước tao nhã về phía Tiết Ngạn Thần.



Tiết Ngạn Thần đang xem thực đơn được viết trên tắm bảng đen nhỏ thì đột nhiên Lý Tuyết đi đến, cô ta làm như đã thân thiết từ lâu lắm nói: "Trùng hợp thật, tiểu đoàn trưởng Tiết, anh cũng đến đây ăn cơm à?"



Tiết Ngạn Thần nhàn nhạt liếc nhìn cô ta, anh thờ ơ ừ một tiếng rồi sau đó lại tiếp tục nhìn lên bảng đen.



Lý Tuyết nhận ra thái độ lạnh lùng của anh nên hơi nhíu mày.



Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì không phải khúc gỗ là như thế này sao, vừa lạnh vừa cứng nên cô ta cần phải chủ động hơn mới được.



Thế là cô ta lại nói chuyện với Tiết Ngạn Thần: "Tiểu đoàn trưởng Tiết."



Lúc này Tiết Ngạn Thần phát hiện ra có thực đơn mới nên cũng không biết anh có nghe lời của cô ta nói hay không, anh thẳng thừng xoay người đi về phía của Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết, anh muốn hỏi họ có muốn ăn món mới đó hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận