Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 750: Xem Xét Ruộng 2

Nhưng cô ta còn chưa thấy người nào ở đây khiến cô ta hài lòng, không thể vì chút khó khăn trước mắt mà chịu thiệt gả cho người trong thôn, như vậy sẽ phá hủy kế hoạch làm phu nhân thủ trưởng của cô ta.



Sau mấy lần suy nghĩ, cô ta quyết định về nhà, đối mặt với người nhà thừa nhận sai làm, giải quyết mâu thuẫn để chữa trị mối quan hệ bị tổn hại của bọn họ.



Bát luận thế nào cô ta cũng là một thành viên trong gia đình. Ba mẹ và chị cô ta là người rất dễ mềm lòng, họ sẽ nghĩ tới tình thân mà không bỏ mặc cô ta. Chỉ cần cô ta chịu vứt bỏ thể diện, đổi lấy sự giúp đỡ của người nhà thì có gì mà không được?



Bây giờ công việc đồng áng chủ yếu là nhổ cỏ, cuốc đất, phun thuốc trừ sâu, không bận rộn như lúc gieo trồng và thu hoạch. Cô ta tới tìm đại đội trưởng nói dối là mẹ mình bệnh nặng, muốn xin về thăm nhà. Đại đội trưởng đã đồng ý cho cô ta nghỉ về thăm người thân.



Máy hôm nữa Lạc Tĩnh Nghiên sẽ lên thị trấn bán ít vật phẩm. Bây giờ trong tay cô không chỉ có đồ ăn còn có cô điện tử.



Bây giờ radio chưa phổ biến trong thành phố, gia đình nào có TV đã là sang lắm rồi chứ chưa nói tới tủ lạnh hay máy giặt. Lúc trước cô đã từng bán radio, định sẽ bán trước vài cái cho Trần Anh Hào thử. Qua một hai năm nữa cô mới tính tới việc bán máy giặt. Còn tủ lạnh, do kỹ thuật chế tác khó khăn lại thêm giá cả cao nên bán trễ chút cũng được.



Cô lại hóa trang rồi đi vào chợ đen, dễ dàng tìm lại được Trần Anh Hào.



Dĩ nhiên, cô không định chỉ bán mỗi TV, chủ yếu vẫn là bán lương thực với trái cây, TV chỉ là kèm theo.



Trần Anh Hào vô cùng kinh ngạc vì cô có TV. Nhưng ở chỗ bọn họ kiêng kị nhất là hỏi đối phương nơi sản xuất, nên anh ta rất nghiêm túc tuân theo quy định không hỏi gì. Máy tháng nay Lạc Tĩnh Nghiên làm ăn buôn bán với Trần Anh Hào, lại có Tần Trân Trân thường xuyên giúp cô vận chuyển một ít radio và đồng hồ. Ví tiền của cô lại thu về ba bốn vạn đồng.



Ở thời đại này, có thể coi là một phú bà.



Quay trở lại nhà họ Lưu.



Mẹ Lưu lấy cớ chăm sóc Lưu Ái Quốc không đi làm, chỉ để một mình Lý Hồng Anh ra ruộng làm VIỆC.



Lưu Ái Quốc không phải trẻ con, cũng chỉ bị thương có một chân, chống nạng là có thể tự giải quyết vấn đề ăn uống vệ sinh, dĩ nhiên không cần mẹ Lưu bên cạnh. Sau một lúc lâu, khi những người khác bận công việc ở đồng, mẹ Lưu mới lặng lẽ chuồn ra khỏi nhà, đi tìm người liên lạc với bọn buôn người.



Hai ngày sau, nhờ họ hàng thân thích của mẹ Lưu giới thiệu cho, cuối cùng người liên lạc. Là một người phụ nữ trong đại đội Thắng Lợi, hơn 50 tuổi tên là Hoa Thẩm Nhi. Bà ta cũng coi như là người có kinh nghiệm, đã có mười mấy người phụ nữ và trẻ con rơi vào tay bà ta.



Vì chuyện này quá nguy hiểm nên bà ta thường chỉ tiếp đón những người được giới thiệu. Bà ta không chỉ "cung cấp hàng hóa" cho bọn buôn người, còn giật dây cho một số người ở địa phương. Nếu người ở địa phương thiếu con hoặc gia đình nào không có con, còn một gia đình khác thì lại sinh con quá nhiều không nuôi nổi, bà ta sẽ giật dây để hai bên thỏa thuận với nhau. Hai bên đều tự nguyện, trong đó dĩ nhiên sẽ có giao dịch tiền bạc, nhưng vì đều là tình nguyện nên sẽ không có ai điều tra.



Ngoại trừ trẻ con, bà ta còn chưa giới thiệu vợ cho những người đàn ông quá xấu, hoặc cơ thể bị tật không lấy được vợ. Thường như những cô dâu này đều yêu cầu sinh lễ cao, ít nhất là cao hơn năm sáu lần sinh lễ bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận