Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 401: Đuổi Theo Về Quê 3

"Vậy sao." Trần Thu Lan cảm thấy có gì đó không ổn, vì vậy cô nhanh chóng dừng xe lại và nói với mẹ Tiết: "Minh Tuệ, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói với chị, đó là về Ngạn Thần và đối tượng của thằng bé."



"Có chuyện gì vậy?" Mẹ Tiết nhíu mày.



Trần Thu Lan nói: "Trần Tiểu Nguyệt nhà họ Trần, dì hai của con bé nói con bé đến tỉnh Cát tìm Ngạn Thần, nói là muốn theo đuổi Ngạn Thân."



Nhà họ Tiết sống cùng một khu nhà với nhà họ Trần khi Tiết Ngạn Thần còn nhỏ, sau đó thì chuyển đi vì vấn đề công việc của ba Tiết.



Lúc đó Trần Tiểu Nguyệt thích chạy theo sau Tiết Ngạn Thần, nhưng Tiết Ngạn Thần lại không thích chơi đùa với cô ta, sau khi rời đi lại càng ít tiếp xúc.



Mẹ Tiết chưa từng nghe thấy Tiết Ngạn Thần nhắc đến bắt cứ điều gì về Trần Tiểu Nguyệt, nhưng bà không ngờ rằng Trần Tiểu Nguyệt vẫn nhớ tới con trai mình.



"Hả?" Mẹ Tiết rất ngạc nhiên, sau đó suy nghĩ một lúc: "Ngạn Thần đã có bạn đời ở đó rồi, con bé đó đi rồi cũng phải quay về."



Nhưng trên đường đi, mẹ Tiết vẫn không yên tâm.



Sau khi trở về nhà, bà đề xuất với ba Tiết rằng bà muốn đến tỉnh Cát.



"Tết Nguyên đán cũng không trở về, sao bây giờ em lại muốn đi2".



Mẹ Tiết bảo Trần Tiểu Nguyệt đi tìm Tiết Ngạn Thần.



"Em sợ cô gái đó sẽ làm xấu mặt con dâu tương lai của chúng tôi và gây rắc rối cho Tĩnh Nghiên. Vả lại, chẳng phải tiện thể đi thăm con trai của chúng ta sao, thăm mẹ với Tĩnh Nghiên sao?”



Ba Tiết không ngăn cản bà nữa: "Vậy em ởi đi."



"Anh sẽ giúp em nghỉ phép.”



"Anh biết rồi."



Ba Tiết làm như vô tình nói: "Minh Tuệ, em có cảm thấy bệnh cũ của anh mấy ngày nay đã đỡ hơn rồi không? Anh cảm thấy thoải mái hơn nhiều so với trước đây, anh không ho nhiều nữa."



Mẹ Tiết chợt nhận ra: "Nếu anh không nói, em cũng nhận ra rằng nó dường như đỡ hơn trước rồi. Có thể do chúng ta đều mong được be cháu nên bệnh tình cũng đỡ hơn trước."



Cha Tiết mỉm cười gật đầu: "Có lẽ vậy.”



"Nói như vậy, nếu bây giờ con trai chúng tôi kết hôn và mười tháng nữa được be cháu, em nghĩ bệnh của em có thể được chữa khỏi hoàn toàn."



"Không thể ép buộc những người trẻ kết hôn được, bây giờ anh rất hạnh phúc, những bệnh cũ này cứ từ từ trị tận gốc thôi." Đêm đó, me Tiết thu dọn hành lý và lên tàu hỏa vào sáng sớm hôm sau.



Lúc này, Trần Tiểu Nguyệt đã đến Công xã Hồng Tỉnh, sau khi hỏi thăm thì biết được địa chỉ của Đại đội Thắng Lợi và Đại đội Tiền Tiến.



Cô ta trực tiếp mang hành lý đến Đại đội Tiền Tiến trên một chiếc xe bò, khi cô đến khu nhà ở của thanh niên trí thức, cô ta mang hành lý bước vào và hỏi một thanh niên trí thức bên trong về tin tức của Tiết Ngạn Thần.



Thanh niên trí thức này thấy rằng cô ta là một cô gái da trắng và dịu dàng, và thoạt nhìn cô gái này đến từ thành phó.



"Xin hỏi cô là ai vậy?" "Tôi ư, tôi là bạn gái của anh ấy."



Lời nói của Trần Tiểu Nguyệt lập tức làm cho nhóm thanh niên trí thức trợn mắt há hốc mồm, anh ta vội vàng vào phòng gọi Tiết Ngạn Thần, và nói đùa: "Thanh niên trí thức Tiết, nửa kia của cậu tới tìm cậu kìa."



Tiết Ngạn Thần liếc anh ta một cái: "Thanh niên trí thức Trần, cậu đừng nói nhảm, tớ biết cậu đang đùa tớ, nhưng nếu bị người khác nghe thấy, không rõ còn tưởng rằng tớ làm loạn quan hệ nam nữ đó."



"Thanh niên trí thức Tiết, cậu đừng tức giận, tớ không hề nói dối, cô gái bên ngoài thật sự nói cô ta là đối tượng của cậu, cậu mau ra ngoài xem đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận