Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 377: Chuẩn Bị Ăn Tết 2

Lần này cô ta quyết định vẫn giao dịch ở trong rừng cây nhỏ đó, suy cho cùng, cô ta đã giao dịch an toàn ở chỗ đó hai lần rồi.



Lần này cô ta lại đổi một kiểu hóa trang, lão Bưu tuyệt đối sẽ không nhận ra cô ta.



Cô ta chủ động tìm tới lão Bưu, hơn nữa cam kết giao một nguồn hàng phong phú cho lão Bưu: "Lão Bưu, tôi không chỉ có lương thực, mà còn có trái cây, quả khô, còn có dầu ăn, thịt heo, máy thu thanh đồng hồ, ở chỗ này của tôi cũng có."



May mà trước khi cô ta xuyên không đã tích trữ vật tư, suy nghĩ đến các phương diện, nên hiện tại làm ăn với lão Bưu, cũng có thể vô cùng tự tin.



Lão Bưu vô cùng động lòng với một đống thứ mà Trang Phỉ Phi nói. Nhưng mà Hồ Tam lại nói bên tai ông ta rằng: "Lão Bưu, bởi vì ăn tết nên chúng ta đã nhập quá nhiều hàng, hiện tại tiền vốn không thể quay vòng được, sợ là không thể nhập thêm hàng."



Lão Bưu vô cùng mất hứng, trong lòng lại cực kỳ ngứa ngáy với số hàng trong tay của Trang Phi Phi.



Ha, ông ta đường đường là lão Bưu, lại không phải chưa từng dùng thủ đoạn không hợp pháp. Trái lại trong hai năm ngắn ngủi bọn họ đã tích lũy được lượng lớn của cải, phần lớn đều là kiếm như thế này. Nói là làm buôn bán, nhưng dùng thủ đoạn đứng đắn thì có thể có được bao nhiêu tiền? Trước tiên lừa ra hàng của đối phương, đến lúc đó dùng thủ đoạn không hợp pháp một lần, ông ta liền kiếm được rất nhiều.



Vì vậy, ông ta không quan tâm đến sự ngăn cản của Hồ Tam, ngược lại liếc mắt với Hồ Tam một cái, nói rằng: "Mày nói rất đúng, chúng ta nên nhập nhiều hàng, làm giàu ngang xương trong tết âm lịch này, ha ha ha.”



Hồ Tam là người làm thuê đã đi theo ông ta nhiều năm, sao lại không hiểu ý của ông ta được, nhất thời mặc niệm cho tên chủ hàng trước mặt một phút. Lão Bưu đã quyết định muốn lừa Trang Phỉ Phỉ một vố, dù sao cũng là vụ mua bán một lần duy nhất, đương nhiên sẽ không gây ầm ï náo động, phải cố gắng moi thật nhiều đồ từ chỗ của Trang Phi Phi.



"Vị đồng chí này, năm ngàn kg bột mì, một ngàn năm trăm kg thịt heo, một ngàn kg dầu ăn, một ngàn kg táo tây, một trăm cái máy thu thanh, hai trăm cái đồng hồ. Lão Bưu, ông thấy số này ít không?”



Lão Bưu giả vờ uyên thâm: "Không tính ít, cũng không tính quá nhiều, nếu như có thể thêm chút thịt heo và dầu ăn thì càng tốt, ăn tết mà, thứ thiếu nhát chính là cái này a.” "Vậy thì mỗi thứ lại thêm một ngàn kg nữa.”



Lão Bưu dựng một ngón trỏ và một ngón giữa lên, Trang Phi Phi đồng ý: "Được."



Sau đó, Trang Phỉ Phỉ trao đổi cụ thể chỉ tiết giao dịch với lão Bưu, Trang Phỉ Phỉ vẫn luôn yêu tha thiết đồ cổ và châu báu, nên lần này lại muốn những thứ này từ chỗ lão Bưu, lão Bưu đồng ý một mạch.



Hắc Hỗ đi theo Trang Phi Phi cả đường, nghe rõ từng chữ trong cuộc nói chuyện của cô ta và lão Bưu, chờ Trang Phi Phỉ rời khỏi chợ đen, nó mới đi tìm Lạc Tĩnh Nghiên.



Hắc Hỗ tìm thấy Lạc Tĩnh Nghiên ở trong công viên cách hợp tác xã cung tiêu một trăm mét. Nó lặng lễ đi qua, nhân lúc Lạc Trường Thiên ở bên cạnh không chú ý, liền chui vào trong không gian của Lạc Tĩnh Nghiên, báo cáo tình báo mà bản thân nó nghe ngóng được với Lạc Tĩnh Nghiên.



[Chủ nhân, Trang Phỉ Phỉ muốn bán lương thực, thịt heo, trái cây, quả khô, còn có dầu ăn, đồng hồ và máy thu thanh trong tay cô ta. ]



Khả năng nghe của Hắc Hỗ cực kỳ tốt, nó thậm chí còn nghe rõ từng chữ mà Hồ Tam nói với lão Bưu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận