Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 308: Kiểu Tóc Giống Nhau 1

Lạc Tĩnh Nghiên chỉ vào góc tường bên đường.



"Cô đâm đầu vào bức tường đó chết đi thì có thể tôi sẽ tha thứ cho cô, còn không thì khỏi phải bàn nữa.”



"Tinh Nghiên, cô suy nghĩ kỹ đi, sau khi chúng ta làm lành rồi thì chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau, như vậy không tốt sao?"



"Quên đi, ở cạnh một người thích hãm hại người khác như cô thì tôi không biết ngày nào đó có bị cô bán đi hay không. À, tôi nhớ ra rồi, bây giờ tôi đang thiếu tiền. Nếu cô nói muốn chăm sóc tôi thì cho tôi mượn hai mươi tệ dùng đỡ đi."



Lạc Tĩnh Nghiên cũng không yêu cầu quá nhiều vì tránh để Lý Hồng Anh nghĩ mình giả tạo.



"Tôi không có tiền."



"Tôi biết cô muốn dùng lý do này để từ chối tôi."



"Thật sự tôi không có tiền."



"Không cần nói nhiều nữa."



Lý Hồng Anh không thể lôi kéo Lạc Tĩnh Nghiên, cô ta sợ Lạc Tĩnh Nghiên sẽ lén lút bẫy cô ta rồi sẽ hủy hoại việc tiếp cận Trang Phi Phỉ của cô ta.



Cho nên cô ta uy hiếp Lạc Tĩnh Nghiên: "Tĩnh Nghiên, tôi biết cậu và mợ đều đang ở trong chuồng bò đằng kia. Nếu chúng ta đã không thể làm chị em nữa thì tôi hy vọng chúng ta có the để cho nhau sống yên ổn, bằng không tôi sẽ kể với người khác mối quan hệ giữa cô và cậu mợ."



Lạc Tĩnh Nghiên không sợ cô ta.



"Cô nói giống như cô trong sáng thanh cao lắm vậy, khi tôi ở trong thành phố nghe nói ba mẹ cô bị bắt vì tội thông đồng với địch phản quốc, cô nói xem nếu tôi nói chuyện này với mọi người thì họ sẽ làm gì với con gái của kẻ phản quốc đây?"



"Lạc Tĩnh Nghiên, cô.”



Lý Hồng Anh cắn chặt môi.



"Vậy chúng ta chỉ cần sống bình yên thôi, đừng ai đụng chạm đến al." "Cô tưởng tôi muốn chú ý đến cô lắm à."



"Được, Lạc Tĩnh Nghiên, chúng ta nước sông không phạm nước giếng."



Về phần ba mẹ Lạc, vì Lạc Tĩnh Nghiên đã đến rồi nên cô ta khó mà tiếp cận được họ nữa, quan trọng nhất vẫn là phải chiếm được không gian của Trang Phi Phi.



Lạc Tĩnh Nghiên suy nghĩ về tác dụng của hệ thống trên người Lý Hồng Anh, không biết liệu rằng cô còn có thể xuyên qua hệ thống của Lý Hồng Anh để lấy đồ trong không gian của Trang Phi Phi được hay không.



Lý Hồng Anh biết Lạc Tĩnh Nghiên chỉ là một người bản địa bình thường nên vẫn âm thầm tự mãn, đợi đến khi cô ta có được không gian của Trang Phi Phi rồi thì cô ta sẽ được sở hữu những vật tư dùng máy đời không hết, lúc đó Lạc Tĩnh Nghiên và ba mẹ Lạc sẽ chủ động đến tìm cô ta để làm hòa, bất luận như thế nào cô ta cũng sẽ không thèm để ý đến bọn họ.



Chờ ngày đó đến rồi thì cô ta sẽ tát thẳng vào mặt nhà họ Lạc.



Tâm tình của Lạc Tĩnh Nghiên cũng không bị Lý Hồng Anh quấy rầy. Vào buổi chiều cô đến Đại đội Tiến Lên để tìm Tiết Ngạn Thần, cô nói với anh ngày mai đến chuồng bò gặp ba mẹ cô.



"Ngày mai em đến Tri Thanh Điểm tìm anh rồi chúng ta cùng đi với nhau.” "Anh có cần chuẩn bị cái gì không?"



Tiết Ngạn Thần hơi lo lắng.



"Anh không cần chuẩn bị gì đâu, miễn là anh đến là được."



Nhưng Tiết Ngạn Thần vẫn còn hơi lo lắng, anh lo nhỡ đâu ba mẹ cô sẽ coi thường anh thì sao?



Anh chạm vào tóc mình: "Tĩnh Nghiên, em nhìn xem tóc anh có dài không, có cần phải làm gì với nó không?”



Lạc Tĩnh Nghiên rất muốn cười, tại sao mà phản ứng của anh lại giống hệt ba cô thế.



"Tóc anh hơi dài nhưng em có thể cắt tóc, để em cắt giúp anh nhé.”



"Vậy thì tốt quá." Ngay lập tức anh ấy vui mừng nắm lấy tay của Lạc Tĩnh Nghiên.



"Em còn có thể cắt tóc sao, rốt cuộc anh tìm được một cô gái bảo bối gì thế này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận