Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 875: Ôm Nhau Sưởi Am 1

Bà nội kỳ thật tâm tình rất tốt, đứa cháu trai của bà ấy là một người không thích nữ giới, bà thậm chí còn không dám nghĩ đến khi nào mình sẽ có cháu dâu, nhưng bây giờ bà lại có hy vọng rồi.



Tiết Ngạn Thần đến thăm bà nội Tiết xong, buổi chiều bắt tàu trở về quân đội, vẫn còn một người đàn ông tự tìm chết vẫn chưa xử lý.



Tiết Ninh Nam đã trả lại tất cả những thứ đó và số tiền cô nợ Lục Bảo Châu cho Lục Bảo Châu, nhưng ngày hôm đó cô được thông báo làm thêm giờ và không được nghỉ làm cho đến khi trời tối.



Đến tối, khi cô ra khỏi nhà máy, đi ngang qua con hẻm nơi cô thường đi bộ, có hai người đàn ông bat ngờ từ trong bóng tối lao ra, đây xe đạp của cô qua rồi dùng bao quấn quanh người cô đánh đập.



Một ngày sau, Tiết Ngạn Thần trở lại quân khu, vừa đến quân khu, anh liền trực tiếp đi tìm Tống Thanh Tùng.



Tống Thanh Tùng nhìn thấy Tiết Ngạn Thần ở trong ký túc xá, mỉm cười với anh: "Ngạn Thần, cậu quay lại rồi à."



Tiết Ninh Nam vẫn chưa gọi điện cho anh ta, không biết cuộc xem mắt của Tiết Ngạn Thần và Lục Bảo Châu có thành công hay không?



Tiết Nhạn Thần đi vào trong, nhướng mày nhìn anh ta: "Anh có biết tôi quay lại de làm gì không?"



Tống Thanh Tùng hoàn toàn không hiểu Tiết Ngạn Thần muốn làm gì, nhưng vẻ mặt vẫn bình tính nói chuyện, so với lúc bình thường không khác gì là mấy.



Lần trước anh ta chủ động nói chuyện với Tiết Ngạn Thần, Tiết Ngạn Thần không để ý đến hắn, lần này anh ta lại chủ động tới tìm Tiết Ngạn Thần, chẳng lẽ Ninh Nam giới thiệu Tiết Ngạn Thần với người khác sao, anh ta nhớ Ninh Nam nên mới tới đây hòa giải với anh?



Anh ta cười nói: "tôi nghe chị hai của cậu giới thiệu thiên kim của Giám đốc nhà máy cho cậu, cậu với thiên kim Giám đốc nhà máy đó xem mắt thành công rồi hả?"



Sau khi anh ta nói xong câu này, vẻ mặt của Tiết Ngạn Thần liền thay đổi.



"Cậu quả nhiên là biết chuyện này."



Tiết Ngạn Thần nắm lấy cổ áo của Tống Thanh Tùng nhắc anh ta lên.



Tống Thanh Tùng lúc này mới ý thức được, vừa rồi sắc mặt cậu ta sở dĩ đối với anh ta bình thường như vậy, thì ra chính là vì lừa gạt anh ta.



Có vẻ như kế hoạch của Ninh Nam đã thất bại rồi.



"Ngạn, Ngạn Thần, có gì thì cứ từ từ nói a, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?"



"Sao hả? Cậu còn phải hỏi tôi sao?"



Anh nắm lấy cổ áo của Tống Thanh Tùng và kéo anh ta ra ngoài: "Đi thôi, đồng chí Tống Thanh Tùng, chúng ta đã lâu không thi đấu với nhau, vậy nên cùng tôi luyện tập tay một chút."



Tống Thanh Tùng không dám cùng anh ra ngoài, anh ta biết mình không phải đối thủ của Tiết Ngạn Thần, nếu hai người đánh nhau, anh ta sẽ bị đánh đến nát người thôi.



"Sao? Cậu không dám!”



"Ngạn Thần, có chuyện gì thì cứ từ từ nói, anh em chúng ta thật sự không cần đến mức này đâu."



"Vậy được thôi, nếu cậu không muốn đi, chúng ta giải quyết ở đây cũng được." Anh xắn xắn tay áo lên.



Dù sao thì sau này anh dự định sẽ rời khỏi đây, cho nên việc chịu ft trừng phạt vì đánh nhau chẳng là cái gì cả?



Tống Thanh Tùng thấy anh thật muốn ra tay, thay vì bị đánh trong ký túc xá quá mắt mặt thì thà ra sân tập bên ngoài còn hơn, mà lúc này trên sân tập cũng không còn ai.



"Ngạn Thần, vậy chúng ta di ra ngoài đi."



Tiết Ngạn Thần buông anh ta ra, hai người đi đến sân tập, Tiết Ngạn Thần một quyền đánh anh ta ngã xuống đất, sau đó một tay nhấc anh ta lên khỏi mặt đất rồi tiếp tục đánh anh ta.



"Tống Thanh Tùng, cậu với Tiết Ninh Nam không ho danh là vợ chồng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận