Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 876: Ôm Nhau Sưởi Am 2

Tống Thanh Tùng cũng không phải cứ luôn bị đánh, anh ta ngay từ đầu đã phản kháng rồi, đáng tiếc anh ta phản kháng cũng không có bao nhiêu tác dụng, vẫn luôn trong trạng thái bị Tiết Ngạn Thần đơn phương đè bẹp.



Tống Thanh Tùng lúc này cũng hối hận, nếu sớm biết trước, lẽ ra nên khuyên Tiết Ninh Nam đừng gây sự với người thâm hiểm này.



Tiết Ngạn Thần đánh Tống Thanh Tùng xong rồi rời đi, Tống Thanh Tùng nằm trên mặt đất một lúc lâu mới đứng dậy trở về ký túc xá.



Ngày hôm sau, Tiết Ngạn Thần đi làm, sau khi tan làm, anh gọi Triệu Quân và hai tiểu đoàn trưởng khác của cùng trung đoàn đến một Quán ăn Quốc Doanh ăn cơm.



Một trong hai tiểu đoàn trưởng này tên là Trương Phi, và Tống Thanh Tùng là đại đội trưởng dưới quyền anh ta.



Ba người còn lại rất tò mò, tại sao bữa ăn này không có gọi Tống Thanh Tùng đến, bởi vì toàn bộ quân đội đều biết mối quan hệ giữa Tiết Ngạn Thần và Tống Thanh Tùng, trước kia Tiết Ngạn Thần nếu có chuyện gì tốt sẽ gọi điện cho Tống Thanh Tùng.



Tiết Ngạn Thần cũng hiểu bọn họ tò mò điều gì, trong bữa ăn, anh nói: "Hôm nay tôi muốn nói với các cậu một chuyện, từ nay về sau, tôi và Tống Thanh Tùng không có bất cứ liên quan gì nữa. Ở trong quân doanh, anh ta chính là anh ta, còn tôi là tôi, chúng tôi không liên quan gì đến nhau nữa".



Ba tiểu đoàn trưởng bọn họ, có mối quan hệ cạnh tranh với nhau, cũng có mối quan hệ hợp tác, những chuyện cá nhân thì càng có mối quan hệ tình nghĩa hơn.



Trương Phi và Tiết Ngạn Thần từng là anh em tốt vào sinh ra tử, mối quan hệ cá nhân giữa họ quan trọng hơn nhiều so với sự cạnh tranh giữa họ.



Dưới sự chỉ huy của anh, Tống Thanh Tùng thỉnh thoảng sẽ phạm sai lầm, nhưng anh sẽ nhằm mắt làm ngơ và bỏ qua, khi Tống Thanh Tùng gặp chuyện, anh cũng sẽ giúp cậu ta.



Bây giờ Tiết Ngạn Thần đã nói điều này, sau này anh không còn quan tâm đến Tống Thanh Tùng nữa.



Đại đội chiến thắng



Mùa hè trong nháy mắt chuyển sang mùa thu, Lý Hồng Anh và Triệu Văn Tùng sống trong căn nhà tôi tàn dưới chân núi, họ thấy mùa thu qua sắp bước vào mùa đông, mùa đồng thì lại cực kỳ lạnh giá, hai người vẫn như cũ không có chăn âm qua mùa đồng này.



Lý Hồng Anh vẫn chưa bao giờ tìm được người có không gian chứ đừng nói đến vật chất.



Cô ta cũng mạnh dạn xuống thung lũng tìm chiếc vòng co bằng đá đá máu, đáng tiếc không tìm được gì, lần trước bị lợn rừng cắn cho vào mông, khiến cô ta nằm ở nhà dưỡng thương nửa tháng.



Trên cánh đồng đã bắt đầu thu hoạch mùa thu, cô ta và Lâm San San được phân công ra ruộng ngô để bẻ lõi ngô.



Lý Hồng Anh trước đây chưa bao giờ để ý nhiều đến Lâm San San, lần này khi cùng nhau bẻ ngô, cô ta bất ngờ phát hiện ra Lâm San San trông rất giống chú và dì của mình, đặc biệt là các đường nét và hình dáng khuôn mặt của Lâm San San đều được tạc từ cùng một khuôn như chú của cô ta vậy.



Hơn nữa, Lâm San San cũng đến từ Bắc Kinh.



Giữa Lâm San San và chú của cô ta không biết có mối quan hệ nào không?



Chú của anh ta là một người rất phức tạp, nghe ba cô ấy nói rằng, những người trong gia đình có thể không phải là người thân thực sự, lúc đó cô ta cũng chỉ nghe nên cũng không tìm hiểu kĩ.



Vậy liệu Lâm San San có phải là con của chú cô ta được nuôi dưỡng ở bên ngoài không?



Nếu như Lâm San San là con gái của Cao Thiết Sơn, cũng chính là chị em họ của cô ta, vậy cô ta có họ hàng ở đây rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận