Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 179: Con Mèo Say Rượu 2

Lạc Tĩnh Nghiên thấy hình ảnh những con gà con và Hắc Hỗ ở bên nhau, hơn nữa đàn gà con còn coi Hắc Hồ giống như mẹ thì không khỏi cảm thấy buồn cười.



Lúc cô đi bắt những con gà con, những con gà con còn sẽ trốn dưới cái bụng đầy lông xù của Hắc Hỗ giống như thể đang cầu sự che chở từ mẹ.



"Hắc Hồ, về sau em chính là mẹ của đàn gà con này."



Hắc Hỗ rất thích chơi đùa cùng đàn gà con: "Chủ nhân, lúc chị không có thời gian ở bên Hắc Hỗ thì Hắc Hỗ sẽ chơi cùng đàn gà con.” "Nhưng em không được ăn chúng đâu đấy." Thường khi mèo con đói sẽ hay ăn gà con.



Hắc Ho lắc cái đầu nhỏ: "Chủ nhân, em rất thích chúng, em tuyệt đối sẽ không ăn chúng đâu, chị yên tâm đi em sẽ không bao giờ ăn đâu.”



Lạc Tĩnh Nghiên sờ đầu nó: "Đúng là một bé mèo ngoan, chị sẽ làm thịt cho em ăn.”



"Cảm ơn chủ nhân."



Lạc Tĩnh Nghiên lại đặt những con gà con vào trong chuồng gà, sau đó lấy rơm rạ đã nghiền nát để làm tổ cho chúng.



Ga con mới sinh đã ăn kê xay nhuyễn ngâm nước, chờ tới khi chúng lớn hơn một chút là có thể cho chúng ăn những lương thực phụ khác.



Lạc Tĩnh Nghiên chăm sóc đàn gà con xong sau đó lại lấy sườn heo rừng trong không gian nướng lên cho Hắc Hỗ ăn. Mèo con còn đòi muốn phía mặt trên thả thêm bột thì là và nước sốt thịt nướng, cộng thêm một chút ớt bột, Lạc Tĩnh Nghiên cũng thỏa mãn nó.



Trong không gian của cô có để một ít bia cùng một số loại đồ uống khác, Hắc Hỗ chỉ vào đống rượu trên quầy bar nói: "Chủ nhân, em muốn uống cái này."



"Hắc Hồ, đó là rượu, mèo con không thể uống rượu được."



"Nhưng mà em không giống như những con mèo con khác mà, em có thể uống." "Vậy được rồi, cho em uống chút rượu không có độ mạnh.”



Lạc Tĩnh Nghiên cầm lấy một chai bia lại: "Hắc Hỗ, thịt nướng thêm bia là tuyệt nhát."



"Vâng vâng, chủ nhân, em muốn uống."



ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ



Lạc Tĩnh Nghiên đổ vào trong chén của mèo một nửa.



Mèo con uống một hơi đã xong.



Trên mặt mèo đen tuyền không lộ ra một tia ửng hồng nào nhưng mí mắt lại hơi không mở ra được, cái móng vuốt nhỏ của nó gian nan giơ lên: "Chủ nhân, em, em còn muốn nữa."



"Hắc Hỏ, hình như em say rồi." Mèo Hắc Hỗ nghiêng sang một bên, vẫy cái chân nói: "Em không say vẫn có thể uống được."



Lạc Tĩnh Nghiên không biết liệu đến khi nó bị say rượu thì có dùng móng vuốt và răng nanh phá huỷ luôn nhà của mình hay không, không bằng cô cứ thử xem sao.



Cô lại đổ cho Hắc Hổ nửa ly, sau khi Hắc Hổ uống xong thì cơ thể hoàn toàn mắt kiểm soát.



Lạc Tĩnh Nghiên lui về phía sau một khoảng sau đó ngoắc ngoắc ngón tay với Hắc H6 vẫy gọi nó: "Hắc Hồ, bước vài bước đến đây xem nào.”



Hắc H6 mơ mơ hồ hồ, ngày thường tầm mắt đều vô cùng rõ ràng nhưng lúc này đã trở nên mơ hô. Nó xiêu xiêu veo vẹo đi được vài bước, thân mình xui lơ vồ ngã xuống mặt đắt.



Lạc Tĩnh Nghiên bế con mèo con đầy mùi rượu lên: "Hắc Hồ, em say rồi, để chị ôm em đi nghỉ ngơi."



Hắc Hổ quờ quạo móng vuốt, tiếng kêu mơ hồ không rõ: "Em không say, em không say, em..."



Câu nói tiếp theo còn chưa nói ra thì nó đã lim dim ngủ rồi.



Lạc Tĩnh Nghiên ôm no lên giường, mèo con đã say giấc ngủ, Lạc Tĩnh Nghiên nhớ lại bộ dáng say rượu vừa rồi của nó mà không khỏi buồn cười. Mèo con uống rượu say nhưng không phá nhà của cô làm cô an tâm lắm rồi. Cô cho mèo con di ngủ xong lại đi đến phòng tắm của mình tắm rửa.



Chạng vạng tối, Lại Xuân Minh tan làm từ công xã trở về, anh ta dừng xe lại đi vào khu thanh niên trí thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận