Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 603: Điều Kiện Chọn Bạn Đời 3

Trang Phỉ Phi muốn nhanh chóng lên núi, nhưng cô ta đi ra khỏi khu nhà ở của thanh niên trí thức còn chưa được bao xa, cảnh tượng vừa rồi lại trình diễn trước mắt cô ta.



Lại một bà mối khác đã dẫn một thanh niên trẻ tới ngăn cô ta lại muốn làm mai cho cô ta.



Trang Phi Phỉ cũng nghĩ ra phương pháp tương tự: "Nếu bà có thể tìm cho tôi được một thủ trưởng trong quân đội thì tôi sẽ gả. Ngoại trừ chuyện này ra thì không còn gì phải bàn bạc nữa."



Bà mối này cũng không nói nên lời: "Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nghe nói còn có điều kiện như vậy.”



"Đây không phải là bà đã thấy rồi sao."



"Tôi."



"Nếu bà không tìm được thì đừng nói nhiều nữa."



Trang Phi Phi lại thoát khỏi một người khác, vừa đi vừa suy nghĩ. Cô ta đoán Tiết Ngạn Thần còn trẻ, địa vị trong quân đội chắc chắn không cao, có lẽ là tiểu đội trưởng, trung đội trưởng hay gì đó, cùng lắm thì là đại đội trưởng.



Nếu cô có thể tìm được một thủ trưởng, lại còn ở trong quân khu của Tiết Ngạn Thần, có thể trấn áp Tiết Ngạn Thần, tức là đối tượng như cô ta có thể trấn áp được Tiết Ngạn Thần. Như vậy sẽ rất vuil Lạc Tĩnh Nghiên không giàu có bằng cô ta, đối tượng của cô cũng không bằng đối tượng cô ta đang tìm. Đối phương sẽ vĩnh viễn bị cô ta nghiền nát.



Sau khi không có bà mối ngăn cản, để tránh những người khác, cô ta vừa đi vừa nhìn trước ngó sau. Sau khi đến chân núi không thấy ai đi cùng cô ta mới mạnh dạn lên núi.



Sau khi Trang Phi Phi lên đến trên núi, trước tiên cô ta đến kiểm tra hang động đầu tiên trước. Vốn cô ta rất tự tin muốn lấy lại những vật tư cô ta đã để ở đây trước đó, nhưng điều khiến cô ta ngạc nhiên đến mức không thể ngờ được đã xảy ra trước mắt cô ta. Cô ta phát hiện hang động nơi mình đặt vật tư vậy mà lại trống rỗng, tất cả những vật tư đó đều đã biến mắt.



Tưởng rằng mình đã nhìn nhằm, cô ta nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa, nhưng những gì cô ra nhìn thấy vẫn là một hang động trống rỗng. Cô ta chạy đến nơi đặt vật tư ban đầu nhưng lại không cảm nhận được gì, chẳng có gì cả.



Đầu cô ta ong ong, đột nhiên cảm thấy choáng váng, cơ thể có chút không vững.



Cô ta không chớp mắt nhìn chằm chằm chỗ đó trong chốc lát, sau mới dần dẫn phục hồi lại tinh thần.



Vậy mà đồ của cô ta thật sự đã biến mất, nhiều đồ như vậy, rốt cuộc là ai đã trộm đi?



Sau khi tỉnh táo lại một chút, cô ta định điều tra cho kỹ, cô ta lấy một chiếc đèn pin từ trong không gian ra, nhìn kỹ trên mặt đất, phát hiện trên mặt đất thậm chí một hạt gạo cũng không còn, cũng không có dấu vết của những vật phẩm khác.



Nơi này nằm trên mọt ngọn núi cao, bên ngoài hang động rất dốc, muốn vận chuyển nhiều vật tư như vậy ra ngoài quả là không dễ dàng.



Đầu tiên, cho dù là loại phương tiện nào, lớn hay nhỏ, dùng máy móc hoặc bằng sức động vật và con người cũng không thể đi qua con đường núi gập ghềnh chênh venh để vào trong hang động được.



Nếu chỉ dựa vào sức người không chỉ không thể vận chuyển hết vật tư trong vài ngày ngắn ngủi như vậy, mà chỉ bằng xe máy con người cũng không thể chở chúng xuống núi được.



Hơn nữa vừa rồi dọc đường cô ta đi cũng không nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào của việc vận chuyển vật tư, nhiều đồ bị chuyển đi như vậy không thể không để lại dấu vết.



Trong lúc nhất thời, cô ta lại rơi vào rất nhiều nghi ngờ.



Đột nhiên, cô ta nhớ đến người bí ẩn đã lặng lẽ đánh cắp hàng hóa của cô ta tại trạm ngũ cốc cũ ở huyện trước đây, người bí an cũng có không gian giống cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận