Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 195: Hoang Sợ 3

Anh ta đi đường nào thì nói suốt đường đó, mặc dù những lời này đều là những từ ngữ linh tinh vụn vặt, có đôi khi nghe có vẻ phi lý, nhưng việc anh ta nhắc đến Trương Tử Nguyệt, đứa trẻ và Lại Tử, không khỏi nhắc nhở người dân trong thôn nhớ tới việc Trương Tử Nguyệt và Lại Tử ngủ với nhau rồi bị bắt gian, bị ép phải nhảy sông tự tử.



Từ góc độ này xem ra, quả thực là Lại Xuân Minh đã ép buộc Trương Tử Nguyệt, khiến Trương Tử Nguyệt mang thai đứa con của anh ta, rồi bày trò thiết kế Trương Tử Nguyệt ngủ với Lại Tử. Trương Tử Nguyệt không thể chấp nhận chuyện Lại Tử làm chồng của cô ấy nên đã nhảy xuống sông tự sát.



Bọn họ biết Lại Xuân Minh không phải thứ tốt lành gì, nhưng không ngờ anh ta lại thối nát đến trình độ này, cho nên việc đối phương rơi vào hoàn cảnh như vậy thì chỉ có thể nói là đáng đời.



Nhà họ Lại.



Buổi sáng bí thư chi bộ Lại thức dậy, lúc mà ông ta đang duỗi người trong sân thì bất ngờ có một tên người làm chạy vào nhà báo tin.



"Ông hai, cậu Xuân Minh phát điên rồi, cả người đầy máu, hiện đang chạy loạn khắp thôn, ông mau dẫn cậu ấy về đi." Bí thư chi bộ Lại nghe vậy thì hoảng sợ, sau đó mắng người báo tin kia: "Nói hươu nói vượn, mày dám nói đùa với ông lớn của mày thế à? Xuân Minh vẫn đang rất tốt cơ mà, sắp tới sẽ được đề cử lên làm cán bộ trong huyện, mày đừng có đứng đây bịa đặt. Xuân Minh đang ngủ trong phòng, nó còn chưa dậy đâu."



"Ông hai, tôi không nói bậy mà, tôi tận mắt nhìn thấy cậu Xuân Minh điên điên khủng khùng chạy lung tung trên đường, không chỉ một mình tôi nhìn thấy, mà còn rất nhiều người khác cũng nhìn thấy nữa.”



"Mày, tất cả những gì mày nói đều là thật?"



"Chắc chắn là thật, nếu ông vẫn không tin thì ra ngoài xem đi." Bí thư chi bộ Lại nhìn thấy cậu ta nói chắc như đỉnh đóng cột như vậy, trong đầu đột nhiên ong một cái.



Ông ta ôm trán, quay đầu hỏi Phạm Tĩnh Lan: "Xuân Minh có chuyện gì vậy? Buổi tối nó không ngủ ở nhà sao? Bây giờ nó có ở trong phòng không?”



Lúc này, Phạm Tĩnh Lan cũng lộ ra tâm tình phức tạp, sau khi biết Lại Xuân Minh bị điên, trong lòng của cô ấy dâng lên một khoái cảm báo thù và một loại cảm giác nguy cơ, nếu không có Lại Xuân Minh, cuộc sống sau này của cô ấy và các con sẽ trở nên khó khăn hẳn.



Cô ấy thành thật trả lời bí thư Lại: "Tối qua Xuân Minh đi ra ngoài, đến giờ vẫn chưa thấy về." Bí thư chỉ bộ Lại cũng biết đứa con trai này của mình là một tên phong lưu thành tính, cả đêm không về nhà, chẳng lẽ lời của người làm là sự thật?



Nó là thằng con trai mà ông ta coi trọng nhất, mắt thay sắp được thăng chức, nhưng sao đột nhiên lại xảy ra chuyện như vậy?



Ông ta tức giận trút cơn giận lên người Phạm Tĩnh Lan, vung tay tát vào mặt Phạm Tĩnh Lan một cái, khiến khóe miệng của Phạm Tĩnh Lan bị đánh chảy cả máu.



Bí thư chi bộ Lại chỉ vào mũi của Phạm Tĩnh Lan mắng: "Có phải hay không, có phải là do con đã làm nó phát điên, nếu không thì nửa đêm nó chạy ra ngoài làm gì?" Phạm Tĩnh Lan che mặt, sau đó lộ ra vẻ ủy khuất mà nói: "Không phải con, chẳng lẽ bản thân ba còn không biết đức hạnh của con trai mình làm như thế nào sao? Nếu anh ta muốn làm gì đó, ba cho rằng con có thể khống chế được sao?"



"Chỉ vì chuyện nhỏ không đáng là gì đó mà con muốn báo thù nó sao? Con mau nói, rốt cuộc thì con đã làm như thế nào khiến nó phát điên như thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận