Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 957: Sự Tình Tiến Triển 2

Lạc Tĩnh Nghiên và Tiết Ngạn Thần ngồi cạnh nhau trên chiếc giường bên cạnh, bàn tay to của anh luôn nắm chặt lây bàn tay nhỏ của vợ mình. Sau đó anh không muốn làm phiền vợ mình nghỉ ngơi nên mới miễn cưỡng rời đi.



Mười phút sau, anh vẫn lưu luyến không muốn đi nên giúp cô trải chăn lên giường.



"Em cũng nghỉ ngơi đi."



Có bà nội Tiết ở đây nên hai người họ buộc phải cư xử đúng mực, ngay cả khi bà nội đang ngủ thì hai người họ cũng không thể có hành vi quá mức được. Lạc Tĩnh Nghiên nằm xuống giường nhưng mười ngón tay của cô vẫn đan chặt vào bàn tay to của anh, cô cảm nhận được hơi ấm on định bắt tận từ lòng bàn tay của anh rồi cảm thấy thật an tâm, sau đó cô nhắm mắt lại và dần chìm vào giấc ngủ.



Đợi đến khi cô thức dậy thì đã phát hiện bầu trời bên ngoài tối đen nhưng bàn tay của cô vẫn còn nằm trong lòng bàn tay của anh, anh cũng vẫn còn ngồi bên cạnh, tư thế của anh vẫn giống như lúc cô chưa ngủ.



"Em dậy rồi."



Anh nhẹ nhàng hỏi cô.



"Ừm."



Lạc Tĩnh Nghiên ngồi dậy liếc nhìn bà nội Tiết bên giường kia rồi nói: "Bà nội vẫn chưa dậy sao?"



"Dậy rồi!"



Giọng nói vang vọng mạnh mẽ từ bên giường kia truyền đến, bà nội Tiết khổ sở ngồi dậy.



Tiết Ngạn Thần giật mình mà Lạc Tĩnh Nghiên cũng phát run.



Bà nội Tiết có thói quen là thích đánh úp bất ngờ, ai không biết còn cho rằng bà ấy cố tình giả chết.



Bà nội Tiết quay đầu lại nét mặt hồng hào nhìn hai người họ, bà ấy cười nói với Lạc Tĩnh Nghiên: "Bà mới vừa thức dậy, chỉ là không mở mắt mà thôi. Cháu còn đang ngủ nên bà không muốn quấy ray cháu nên lại nhằm mắt chút nữa." Tiết Ngạn Thần nói: "Bà nội, Tĩnh Nghiên. Nếu hai người dậy rồi thì chúng ta đi ăn chút gì đi."



"Được."



Động tác của bà nội Tiết nhanh nhẹn, bà ấy vén chăn xuống giường mặc quần áo và đi giày vào, Lạc Tĩnh Nghiên cũng đứng dậy.



Tiết Ngạn Thần mang nước nóng đến cho họ rửa mặt.



Sau khi lau mặt sạch sẽ thì Lạc Tĩnh Nghiên lấy kem dưỡng da ra, cô bôi ít kem lên mặt bà nội Tiết rồi nói: "Bà nội, thoa chút kem đi al"



Bà nội Tiết chưa từng sử dụng những sản phẩm dưỡng da này bao giờ nhưng sau khi đến đại đội thắng lợi thì mỗi ngày Lạc Tĩnh Nghiên đều thoa cho bà ấy.



Nhưng thứ mà bà ấy thích chính là hương thơm của kem dưỡng da.



Tiết Ngạn Thần đưa hai người họ đến tiệm cơm quốc doanh ở gần đó rồi gọi vài món ăn theo sở thích của Lạc Tĩnh Nghiên và bà nội Tiết.



Sau khi ăn xong thì anh đưa họ về lại nhà khách, ban đêm anh ở lại nhà khách thì không tiện nên anh quay về doanh trại quân đội.



Nhà họ Lý.



Sư đoàn trường Lý nhìn Lý Tuyết dò hỏi: "Con với Tiểu Tiết tiến triển thế nào rồi? Chuyện giải ngũ của cậu ấy đã trì hoãn thêm mấy ngày nữa, nếu cả hai đứa đều vô vọng thì sau này không còn cơ hội nữa đâu."



Nói đến đây thì vẻ mặt của Lý Tuyết tối sam lại, cô ta thở dài thật sâu.



"Ba à, mấy ngày nay con đã cố ý tạo cơ hội de vô tình gặp anh ấy nhưng anh ấy giống hệt khúc gỗ vậy, ở nhà ăn con ngồi ăn đối diện anh ay nhưng anh ấy chỉ một mực quan tâm đến việc ăn cơm, con cảm thấy hình như anh ấy không hề chú ý đến con."



"Tính khí của cậu ấy là như vậy đấy, là một khúc gỗ."



Sư đoàn trưởng Lý vẫn muốn thăm dò lần cuối.



"Tuyết Nhi, ngồi ăn cơm đối diện với cậu ấy thôi thì chưa đủ, con phải tìm cơ hội tiếp cận cậu ấy và thăm dò xem thái độ của cậu ấy như thế nào."



Lý Tuyết cắn môi.



"Vậy được rồi, con cũng không tin anh ấy không có cảm giác gì với con.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận