Về Quê Trước Năm 70, Tôi Dùng Không Gian Dọn Sạch Kẻ Thù

Chương 275: Giải Cứu 1

"Để tôi đi." Có một người phụ nữ ba mươi tuổi, nhấc tay nói: "Cô gái, tôi hiện tại sẽ gọi đồng chí công an đến đây, các người ai đúng ai sai cứ để đồng chí công an kết luận giúp cho."



"Cảm ơn chị gái." Người phụ nữ kia lập tức di tìm công an.



Lúc này, người đàn ông trung niên cùng người phụ nữ trung niên kia đều luống cuống, bọn họ trốn công an còn không kịp, làm sao dám cố ý trêu chọc đến?



Người đàn ông trung niên đi đến trước mặt Lạc Tĩnh Nghiên, khuôn mặt ông ta lộ vẻ hung ác còn nhỏ giọng cảnh cáo Lạc Tĩnh Nghiên, ông ta nói: "Cô gái, cô là cố ý. Chúng ta không thù không oán gì với cô, cô cần gì phải làm khó chúng tôi?"



Lạc Tinh Nghiên đối với loại người này chỉ khit mũi xem thường: "Vốn không thù không oán nhưng hôm nay đã là có thù có oán, các người chờ công an đến bắt các người đi."



Người đàn ông trung niên nhìn cô gái yếu ớt ở trên mặt đất, rồi đưa mắt ra hiệu với người đàn bà trung niên, sau đó, ông ta đi đến bẻ lấy bàn tay đang lôi kéo tay người phụ nữ trung niên của Lạc Tĩnh Nghiên.



Lạc Tĩnh Nghiên nhanh chóng phản ứng, cô nắm lấy cổ tay của người đàn ông trung niên, kéo mạnh và ném ông ta ngã trên mặt đắt.



Người đàn ông trung niên nhận ra, Lạc Tĩnh Nghiên không hề đơn giải, nếu không mau chạy trốn thì sợ sẽ không kịp.



Ông ta đứng dậy đi đến trước mặt người đàn bà trung niên, bế đứa bé từ trong tay người phụ nữ trung niên rồi chạy về hướng có ít người.



Lạc Tĩnh Nghiên làm sao có thể để ông ta chạy trốn, cô vội vàng từ trên mặt đất đứng dậy đuổi theo người đàn ông trung niên, cũng lớn tiếng gọi mọi người: "Hai người kia là bọn buôn người, mọi người mau bắt bọn họ lại."



Đám người qua đường lúc này đang ồn ào như tỉnh lại từ trong mộng, hóa ra Lạc Tĩnh Nguyên đã sớm nhìn thấu thân phận của bọn buôn người, nên cô đã tự biên tự diễn ra một vở kịch, cũng chính là để vạch trần bộ mặt thật của bọn buôn người trước công chúng và đưa bọn người này đến cục công an.



Có ba người cùng nhau hợp lực chế ngự lại người phụ nữ trung niên, còn ba bốn người còn lại thì đi giúp Lạc Tĩnh Nghiên đuổi theo người đàn ông trung niên kia.



Lạc Tĩnh Nghiên đuổi theo người đàn ông trung niên cũng ngăn ông ta lại "Đứa nhỏ này được ông lấy từ đâu, mau đưa đứa bé cho tôi.”



Phía sau của người đàn ông trung niên là hai bức tường, ông ta muốn lui cũng không được, vì de thoát thân ông ta chỉ có thể ném đứa bé cho Lạc Tĩnh Nghiên: "Cho cô."



Nhưng ông ta không giao đứa bé cho Lạc Tĩnh Nghiên một cách suôn sẻ mà ném đứa bé lên trên cao, Lạc Tĩnh Nghiên vì để đón được đứa bé mà bật nhảy lên, sau đó xoay người ôm lấy đứa bé, cũng may cô đỡ được đứa bé ôm vào trong lòng còn cô thì ngã ở trên mặt đất, nhưng đây đều là đáng giá.



Chỉ có điều, người đàn ông trung niên kia đã nhân lúc có khoảng trống do cô nhảy lên đón lấy đứa nhỏ mà thoát ra ngoài, nhưng ông ta không ngờ đến chính là, ở phía sau ông ta đã có một đám người đuổi theo, đồng thời, nhân viên công an cũng đã tham gia, cùng người dân thành công bắt sống người đàn ông trung niên kia.



Lạc Tĩnh Nghiên dùng ngón tay kiểm tra nhịp thở đều đều của đứa bé, đứa bé cũng chỉ đang ngủ thôi, khuôn mặt đứa bé hơi vàng đen giống như mới vừa được sinh ra đã rơi vào trong tay của bọn buôn người.



Lạc Tĩnh Nghiên lần này là nhân vật quan trọng trong việc bắt đám buôn người nên, lại được mời vào cục công an lần nữa.



Đại đội trưởng công an, Trình Bình Minh biết được nhân vật chính bắt được đám buôn người lần này lại chính là Lạc Tĩnh Nghiên, ông ấy càng không thể không bội phục cô gái nhỏ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận